LỜI THÚ NHẬN MUỘN MẰN - Trang 231

LỜI THÚ NHẬN MUỘN MẰN

Marcel Bigeard

www.dtv-ebook.com

Chương 23: Các Đồng Ngũ

Các sĩ quan, các hạ sĩ quan chia tay với chúng tôi, Martial khóc. Cậu ta

để lại cho tôi mấy bao thuốc lá mà cậu ta còn giữ được. Tôi ôm hôn cậu ấy:
“Tạm biệt, Martial, bám trụ cho chắc. Chúng ta sẽ gặp lại nhau”. Họ đi rồi
và thế là chúng tôi bị buộc phải sống giữa đám sĩ quan cao cấp với nhau.
Tôi phải xác định với các bạn những ông đại tá này mà tôi sắp cùng chia sẻ
cuộc sống trong bốn tháng trời. Langlais, Lalande, De Pazzis, các bạn đã
biết rồi. Họ được nhắc đến trong tất cả những cuốn sách viết về trận đánh
này.

Đại tá Vaillant, chỉ huy trưởng pháo binh đã thay thế Piroth sau khi ông

này tự sát. Vóc người nhỏ nhắn, nước da ngăm ngăm, ông bố của một gia
đình đông người, đó là một con người của nghĩa vụ, một lương tâm. Chúng
tôi đánh giá cao ông ấy.

Trung tá Voineau, đã phục vụ trong các đơn vị người Marốc, hỏng một

mắt trong trận đánh ở Vĩnh Yên dưới thời De Lattre. Thân hình cao to,
khỏe mạnh, râu rậm, chân tay lông lá, một sức mạnh của tự nhiên, đến Điện
Biên Phủ lúc mở đầu trận đánh, không có chức trách thật rõ ràng nếu không
phải là công việc thu gom các chuyến nhẩy dù. Anh ấy đã có cuộc cãi lộn
với Langlais, ông này đã quẳng cốc rượu úytski vào mặt anh ấy.

Trung tá Ducruix, một kỵ binh, người mảnh khảnh, hay cãi cọ lẽ ra phải

là tham mưu trưởng của De Castries, thay thế cho Keller bị trả về Hà Nội
nhưng thiếu tướng thích Pazzis hơn... Như vậy là Ducruix đã theo dõi trận
đánh mà không tham dự hoặc là tham dự rất ít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.