LỜI THÚ NHẬN MUỘN MẰN - Trang 8

LỜI THÚ NHẬN MUỘN MẰN

Marcel Bigeard

www.dtv-ebook.com

Phần I: Những Chặng Đường Ở Đông Dương Từ 11-1945 Đến 12-1950

– Chương 1: Tháng Mười 1945, Những Bước Chân Đầu Tiên Ở Đông

Dương

Tháng mười 1945, Sài Gòn, những bước chân đầu tiên trên giải đất Đông

Dương này. Lúc này, tôi vẫn còn chưa biết rằng sẽ còn có rất nhiều những
bước chân khác nữa, nhiều nghìn kilômét đi qua... trong suốt những năm
dài và rằng cũng như rất nhiều người khác, cái xứ sở hấp dẫn này đã để lại
dấu ấn trong tôi đến trọn đời.

Tiểu đoàn, hàng ngũ tề chỉnh không chê vào đâu được, diễu hành trên

đường phố, trước tiếng hoan hô của những cư dân người Âu. Chúng tôi tiếp
bước hành tiến cho tới tận Gia Định, nằm ở phía Bắc cách Sài Gòn vài
kilômét, ở đó chúng tôi sẽ đóng quân, hình thành điểm tựa. Hình như, quân
Việt có mặt ít nhiều ở mọi nơi, nếu như tôi hiểu đúng thì việc chúng tôi tới
đây là đúng lúc.

Các đại đội được phân bố ở nội ô cái thị trấn nhỏ bé này. Một nghìn con

người để trấn giữ cái vùng hẻo lánh này là quá đủ. Được sắp xếp ở tầng
một và tầng hai trong những căn nhà nhỏ xây gạch, tôi thấy ngạt thở khi
nằm trong chiếc màn dã chiến... Một vài tiếng súng nổ trong đêm vắng,
những chàng lính gác của chúng tôi nổi đóa.

Trạng thái ít hoạt động trên tầu thủy làm cho tôi khó ngủ. Tôi thử điểm

lại tình hình: trong khuôn khổ cứng nhắc của cái diễn đàn này, tôi cảm thấy
không thoải mái. Tôi vốn ưa thích được tự do hành động, thấy luyến tiếc
cái nhiệm vụ của tôi ở Ariège1, trường học quân sự của tôi, các phân đội
bao gồm những đồng ngũ thẳng thắn và kể cả những thú tiêu khiển của tôi.
Ở đây, có cảm tưởng như mình là một con rô-bốt. Và tại sao tôi lại có mặt ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.