LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 127

Đúng là một tin vui nằm ngoài mong đợi.

Điều tra viên nói: "Chủ quán Internet nói rằng tối hôm đó quán rất

đông khách, ông ta lại chui vào trong quầy ngủ từ sớm, nhân viên quản trị
mạng đã xem hình ảnh camera nhưng không thể nhận ra nghi phạm là ai,
cũng không biết họ đi ra lúc nào và quay vào lúc nào. Trước khi vào mạng
đều phải đặt cọc tiền, bởi vậy cũng không lo họ quỵt. Thế nhưng khi chúng
em nói rằng đối tượng nữ có lẽ mặc áo trái thì chủ quán Internet nói rằng
lúc vụ cháy xảy ra, anh ta cũng chạy ra xem, và vô tình nhìn thấy đối tượng
mặc áo trái. Anh ta nhận ra đó là một nhân viên làm trong quán Internet
bên cạnh, tên là Lý Lệ Lệ, lúc đó anh ta rất ngạc nhiên, không hiểu sao cô
ta lại mặc áo trái."

"Quá trùng hợp!" Tôi hào hứng reo lên. "Vì làm việc ở gần đây nên có

lẽ Du Uyển Đình cũng quen biết cô ta, bởi vậy mới mất cảnh giác."

"Chúng ta đi nghe thẩm vấn thôi." Phân đội trưởng Hoàng vui vẻ nói.

Nhưng cuộc thẩm vấn Lý Lệ Lệ đã không thể tiến hành, cô ta lôi ra

một tờ siêu âm chẩn đoán mang thai, khóc lóc, nôn ọe liên tục trong phòng
thẩm vấn, không chịu khai lấy một chữ.

Thế là tôi và phân đội trưởng Hoàng tới phòng thẩm vấn bạn trai Lý

Lệ Lệ là Trần Đình Uy. Trong phòng thẩm vấn, điều tra viên đưa cho Trần
Đình Uy đang run lẩy bẩy một điếu thuốc, anh ta xua tay nói: "Cảm ơn, tôi
không hút."

Điều tra viên nói: "Nói đi! Đã nhìn thấy anh trong hình ảnh camera

của quán Internet rồi."

Trần Đình Uy lập bập nói: "Thực ra, tôi cũng không muốn đâu, đúng

là tôi không muốn thế đâu... Tôi và Lý Lệ Lệ đều sống cảnh làm thuê vất
vưởng, lương tháng hai đứa cộng lại chưa tới hai nghìn tệ, còn phải gửi một
nghìn về cho cha mẹ hai bên, chúng tôi không thể nào sống nổi. Bây giờ Lệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.