LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 221

Mặc về. Đợi mãi, đợi mãi, đã qua thời gian giao ước mà vẫn chưa thấy Mặc
Mặc về nhà, chúng tôi quay lại xem thử thì thấy số tiền đã biến mất. Tôi vô
cùng hoang mang, nhưng vẫn nhen nhóm hy vọng nên đã đăng ngay thông
báo tìm người lên mạng, tự an ủi mình biết đâu có người nhận ra chỗ đó,
biết đâu có người nhìn thấy Mặc Mặc..."

Phó tổng giám đốc bưng mặt, ngồi lọt thỏm trong chiếc ghế lớn, bao

nhiêu vẻ uy nghiêm và phong độ đều tan biến, khóc lên rưng rức.

Chúng tôi đều im lặng. Người cha bất hạnh này rõ ràng rất yêu con gái

nhưng do sai lầm nhất thời nên đã để lỡ mất cơ hội bắt hung thủ. Dù kẻ bắt
cóc đã giết hại Triệu Vũ Mặc trước khi gọi điện đòi tiền, nhưng thời điểm
giao tiền chuộc là lúc bắt hắn dễ nhất. Giờ thì kẻ bắt cóc đã ôm tiền cao
chạy xa bay, thời gian giao tiền cũng đã qua hơn mười tiếng, có muốn bắt
hắn là rất khó.

Sư phụ trầm ngâm một lát rồi nói với phó tổng giám đốc Triệu vẫn

đang nghẹn ngào: "Phó tổng giám đốc Triệu, xin hãy bớt đau buồn! Cậu
Tần, chúng ta đi, tới Công an huyện lập hồ sơ vụ án, lập ngay tổ chuyên án,
vụ án này phải phá cho bằng được."

*

Tổ chuyên án vẫn chưa thể tìm ra chút manh mối.

Gặp phải vụ án thế này, mặt mũi ai cũng khó đăm đăm, bởi vì thực sự

không biết phải bắt đầu từ đâu. Thi thể, không biết ở đâu, hiện trường,
không biết ở đâu; do báo án quá muộn, điện thoại của nạn nhân cũng không
thể định vị.

Tổ chuyên án do phân đội trưởng Tề của phân đội Cảnh sát hình sự sở

Công an tỉnh đích thân chỉ đạo, công tác pháp y do tôi phụ trách, đây lại là
một thử thách nữa của sư phụ dành cho tôi. Tôi cũng giống như đa số người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.