LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 222

trong tổ chuyên án, chỉ biết lặng lẽ hút thuốc, đầu óc mịt mờ như bị sương
mù bao phủ.

"Phải rồi, tôi có một khúc mắc." Tôi lại rút ra một điếu thuốc, vừa

châm vừa hỏi. "Ở hiện trường có bồn cầu, cho thấy đó là trong nhà ở, Triệu
Vũ Mặc đã vào trong không gian này bằng cách nào?"

"Có rất nhiều khả năng." Phân đội trưởng Tề xòe tay ra đếm. "Bị

người quen dụ dỗ, bị cưỡng ép, bị đánh thuốc mê, bị di chuyển vào trong
phòng sau khi chết, đi nhầm nhà... Hiện tại chúng tôi đang triển khai công
tác theo hai hướng, thứ nhất là tìm kiếm thi thể và những người có khả
năng đã nhìn thấy Triệu Vũ Mặc. Thứ hai là điều tra những người quen biết
Triệu Vũ Mặc."

Tôi khẽ gật đầu, dựa theo tình hình hiện tại, nếu không điều tra người

quen thì còn gì để điều tra nữa? Là một bác sĩ pháp y, ở trong một tổ
chuyên án vẫn chưa tìm ra thi thể, ngoài im lặng, tôi còn có thể làm gì?

Chỉ biết ruột gan như lửa đốt chợ đợi người ta tìm ra thi thể.

Có lẽ lời cầu khấn của tôi đã làm ông trời cảm động, đến trưa hôm ấy,

tổ chuyên án nhận được báo cáo, có lẽ đã tìm thấy nạn nhân.

Người kích động nhất trong tổ chuyên án chính là tôi, bởi tôi đã ngồi

vêu suốt cả buổi sáng. Khi nhân viên kỹ thuật xách hòm đồ nghề đi xuống
cầu thang, tôi đã ngồi sẵn sàng trên xe cảnh sát.

Thi thể cách chỗ chúng tôi chưa đầy hai cây số.

Gần sở Công an, chính là trường đại học Điện lực của tỉnh. Đây là thời

điểm sắp sửa bước vào năm học mới, khắp trường đâu đâu cũng thấy cảnh
sinh viên kéo va li tới nhập học. Trong một vạt cây ở góc sân trường có một
cái vali da nằm trơ trọi, người qua kẻ lại tấp nập nhưng chẳng ai chú ý tới
sự tồn tại của nó. Cho tới giữa trưa, một nữ sinh viên đi ngang qua rặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.