LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 337

"Không có." Lâm Đào nói. "Điểm này khá lạ lùng, một đồng cũng

không tìm thấy."

"Có phát hiện!" Một nhân viên pháp chứng phụ trách tìm kiếm vòng

ngoài kéo cửa bước vào, nói. "Chúng tôi đã phát hiện thấy thứ này trong
thùng rác cách hiện trường năm trăm mét."

Nhân viên pháp chứng cầm trên tay một hộp đựng trà nhỏ, không có

nắp đậy.

"Theo điều tra của chúng tôi," anh chàng điều tra viên đẹp trai lúc nãy

nói, "tiền kiếm được hàng ngày, nạn nhân đều cất kỹ, chỉ để một chút tiền
lẻ trong hộp. Theo như mô tả của một số bạn bè nạn nhân thì cái hộp đựng
trà này có lẽ chính là hộp đựng tiền lẻ của nạn nhân."

Trên hộp trà có vết máu rõ ràng, tôi hỏi Lâm Đào: "Trên đó có vân tay

không?"

Lâm Đào nhận lấy cái hộp, lấy kính lúp ra soi một lượt, nói: "Đây là

vết máu dạng bôi quệt nhưng không có đường vân, chỉ có dấu vết của
những sợi nhỏ."

"Hung thủ đeo găng tay?" Tôi khá bất ngờ.

"Không." Lâm Đào nói. "Không giống vết găng tay, có lẽ hung thủ đã

dùng thứ gì đó giống như quần áo để lót tay."

"Cũng có nghĩa là, trên cái hộp này cũng không thể lấy được vật

chứng có giá trị?" Giọng tôi tràn trề thất vọng.

Lâm Đào gật đầu.

"Dùng quần áo lót vào tay để cầm." Tôi nói. "Hung thủ cũng có ý thức

xóa dấu vết đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.