LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 465

"Khi luật sư đã ra tay thì khó nói lắm, cho nên chúng ta phải có được

chứng cứ chắc chắn." Tôi vẫn tiếp tục quan sát đôi tay Tề Hiền.

"Trên sở gửi tin tới," đội trưởng Triệu nãy giờ vẫn theo sát chúng tôi

chợt lên tiếng, "có khả năng lấy được mẫu ADN của hung thủ trên thiết bị
nổ, vì có một linh kiện có thể đã làm toạc ngón tay của hung thủ."

"Vậy mà không nói sớm?" Đại Bảo nói. "Làm tôi chết cóng rồi đây."

Tôi nói: "ADN chỉ có thể chứng minh hung thủ đã từng ở đây, chứng

minh hắn đã thử nghiệm bom mìn, chứng minh hắn đã lái chiếc xe có liên
quan đến vụ án tới hiện trường nhưng không thể chứng minh hắn sát hại tài
xế."

"Anh nghĩ là chứng minh được chứ." Đại Bảo nói. "Không thể có

chuyện Tề Hiền bị kẻ khác giết rồi chôn xác ở đây, vứt xe đi, sau đó hung
thủ lại dùng chính chiếc xe đấy đi giết cảnh sát, rồi lại chôn luôn vào đúng
cái hố này? Mấu chốt là cả hai thi thể đều bị rắc muối khắp người, thủ đoạn
này quá đặc biệt. Trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp đến thế?"

"Luật sư sẽ nói là có đấy." Tôi nói. "Thôi đừng mất thời gian nữa, cắt

lấy móng tay của nạn nhân để mang kiểm tra chứng cứ vi lượng."

Bác sĩ Hoa cũng cúi xuống nhìn hai tay Tề Hiền, hỏi: "Có phát hiện gì

à?"

Tôi gật đầu: "Trong kẽ móng tay có chất gì giống như lông tơ. Trước

khi tử vong, nạn nhân đã giãy giụa kịch liệt, hai tay không có vết thương do
bị khống chế, vậy thì theo bản năng, nạn nhân sẽ dùng hai tay nắm chặt lấy
đoạn dây siết lấy cổ mình. Nếu trên đoạn dây có vật chất dạng lông tơ thì sẽ
trùng khớp với thứ mắc trong kẽ móng tay của nạn nhân."

Chúng tôi vùi qua loa thi thể rồi từ từ cởi bỏ trang phục giải phẫu. Đại

Bảo lắm lời giờ đã câm bặt, mặt mũi trắng bệch đứng đực ra bên cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.