LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 96

"Phỉ phui cái mồm!" Phân đội trưởng Hoàng kêu lên. "Nói ít thôi được

không?"

*

Hiện trường hỏa hoạn chính là con ngõ mà chúng tôi vừa đi qua. Tôi

và phân đội trưởng Hoàng hộc tốc chạy về phía đó.

Con ngõ khá rộng rãi, mặt đường rộng hơn chục mét, chiêu dài khoảng

hai, ba trăm mét, hai bên đường biển hiệu san sát, ngân hàng, siêu thị, quán
ăn, cửa hàng vàng bạc đều có cả, ban ngày ở đây hẳn rất náo nhiệt.

"Chắc là tối đến, các chủ cửa hàng đều không ở đây, xảy ra chuyện

nghiêm trọng thế này mà cũng không thấy ai tới xem." Tôi nhìn thấy bên
cạnh xe cứu hỏa chỉ có khoảng hơn chục người túm tụm, bèn nói.

Bên dưới cánh cửa cuốn của một gian hàng tại chính giữa con ngõ,

khói đang cuồn cuộn tuôn ra ngoài, các chiến sĩ cứu hỏa đang tất bật kéo
vòi phun cao áp để hạ nhiệt cho cửa cuốn. Bỗng "rầm" một tiếng, cánh cửa
cuốn rơi thẳng xuống, bên trong đã là một biển lửa ngùn ngụt. Thấy tình
hình này, chỉ huy đội cứu hỏa lớn tiếng hô hào, lệnh cho đội cứu hỏa cấp
tốc dập lửa. Người dân kéo tới xem mỗi lúc một đông.

"Siêu thị Uyển Đình." Phân đội trưởng Hoàng nói. "Nghe đồn chủ siêu

thị là một phụ nữ trẻ."

"Em cảm thấy hiện trường hơi kỳ lạ!" Tôi nói. "Anh có nhận ra

không? Cửa cuốn không đóng kín hoàn toàn, sở dĩ người ta phát hiện thấy
bên trong bị cháy là do có khói tuôn ra ngoài qua khe hở phía dưới cửa
cuốn."

"Chúng ta tới muộn thì sao?" Hiện trường rất đông nóng nực, phân đội

trưởng Hoàng lau mồ hôi nhễ nhại trên trán, nói: "Biết đâu do đội cứu hỏa
cậy ra thì sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.