LỜI VÀNG CỦA BỐ - Trang 34

Bố tiếp tục dán mắt vào tivi. “Mày đang hỏi bố hay nói chuyện với bố thế?”
ông đáp lại, gần như không nhìn tôi lấy một chút.

“Con đang nói với bố là con thích gà tây.”

“Được thôi,” ông nói, dừng lại một chút rồi nói thêm, “Việc đấy có ý nghĩa
quái gì với tao cơ chứ?”

Tôi có thể nhận thấy rằng tâm trạng của bố không được tốt, vì vậy tôi ngừng
câu chuyện lại. Việc nêu được món khoái khẩu của mình là gà tây đã phát
huy tác dụng, vì vậy tôi cảm thấy tự tin hơn về khả năng được ăn món súp
“gà tây”.

Vài phút sau, chúng tôi ăn tối và mẹ tôi múc vào bát của mọi người một thứ
chất lỏng màu nâu sền sệt giống như phân tiêu chảy của loài gấu xám mà tôi
tưởng tượng ra. Có những khoanh tròn lẫn với cả những khoanh đỏ, và nhất
định đây là bát cháo bột yến mạch loãng. Tất cả chúng tôi đều nhìn nhau, kể
cả mẹ tôi. Tôi cắm chiếc thìa vào bát và cẩn thận dò một vòng quanh các
khoanh nhưng chỉ múc lên được toàn nước. Tôi đưa lên môi một cách chậm
rãi và có chủ ý, như thể đang rà soát xem có ăn phải viên thuốc độc nào
không. Sau đó tôi nhấp một ngụm. Và phun ra luôn.

“Lạy Chúa, cả nhà đang cố gắng dùng bữa đấy, mẹ kiếp,” bố tôi nói, thả
chiếc thìa xuống bàn.

“Con không ăn nổi! Con đã cố rồi!” Tôi nói, trong khi Evan bật cười.

“Con không hề cố,” mẹ đáp với vẻ lúng túng.

“Con cố rồi! Con không ăn được! Ngấy quá!”

“Đây là thức ăn của trẻ nghèo. Đây cũng là lúc chúng ta ăn uống như họ để
hiểu những người kém may mắn hơn chúng ta xoay xở thế nào,” mẹ trả lời.

“Con hiểu! Lúc này con chỉ muốn ăn thứ khác thôi!” Tôi nói và thấy mắt
mình ướt đẫm.

“Mọi người trật tự. Im hết miệng lại và ăn đi,” bố tôi nói.

Sau đó ông xúc một thìa vào miệng.

“Chúa ơi. Món này kinh quá. Không ăn nổi,” ông nói sau khi nuốt xong thìa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.