LỜI VÀNG CỦA BỐ - Trang 9

“Tao biết Twitter là gì, bố sư khỉ. Mày nói cứ như tao không biết cứt là gì
ấy. Tao biết nó là gì. Mày phải lắp mạng mới vào được Twitter,” ông nói, tay
ra hiệu xoay chiếc chìa khóa trong ổ điện khi nói đến chỗ “lắp mạng.”

Và sau đó, tôi trải hết tất cả ra: Trang Twitter của tôi, những người theo dõi,
các bài báo, các nhà xuất bản, các nhà sản xuất truyền hình, tất tần tật. Ông
lặng lẽ ngồi nghe. Sau đó ông bật cười, đứng dậy, lấy tay phủi quần và nói,
“Mày có thấy cái điện thoại di động của bố đâu không? Mày gọi vào đấy cái,
tao tìm mãi chả thấy.”

“Vậy là bố… không trách con về chuyện này? Bố đồng ý để con viết sách,
đưa trích dẫn, tất cả mọi thứ?” Tôi hỏi.

“Tao quan tâm làm đéo gì? Tao không cần biết người ta nghĩ gì về tao. Cứ
xuất bản những gì mày muốn. Tao chỉ có hai nguyên tắc: Tao không nói
chuyện với ai cả, và mày kiếm được đồng nào thì cứ giữ lấy. Tao có mẹ nó
tiền của tao rồi. Đếch cần tiền của mày,” ông nói. “Giờ thì gọi vào điện thoại
di động của tao xem nào, bố sư khỉ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.