LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 145

rối rắm và tanh tưởi khó chịu. Tới bờ, chúng tôi dỡ cả xuống cho con lừa,
con bò cái, con trâu và con lừa rừng tải ngay về nhà.

Mặt trời vừa hé đằng đông, chúng tôi đã ra khỏi giường. Chúng tôi đặt

lên xe quẹt – như trên một cái bệ - bốn chiếc thùng đầy nở rồi ép thật mạnh
cho thứ dầu tốt nhất và trong nhất chảy ra. Được bao nhiêu đem đựng vào
mấy cái túi ruột vừa mới phơi khô. Chỗ mỡ còn lại thì bỏ vào nồi hơi đem
nấu trên lửa nhỏ ngọn cho tan thành nước. Chúng tôi lấy một cái môi sắt
lớn đã đem ở trên tàu về, múc mỡ nước đổ vào thùng và túi ruột. Tất cả
những việc này đều làm ở xa Nhà trong động để tránh mùi mỡ tanh tưởi
khỏi lan đến khu nhà ở.

Trong khi làm công việc này thì vợ tôi gợi ý lập một trại chăn nuôi

mới trên Đảo cá voi. Tôi cũng thấy dải đất nhỏ này rất màu mỡ, mát mẻ,
không khai thác được cũng uổng.

- Nếu cả nhà đồng ý – Vợ tôi nói tiếp – chúng ta sẽ đặt một cơ sở chăn

nuôi lũ gà vịt; ở đây, ít nhất cũng tránh được lũ khỉ và chó rừng, kẻ thù của
gà vịt. Còn lũ chim biển thì chúng sẽ dễ dàng nhường chỗ khi thấy chúng ta
muốn đến ở bên cạnh chúng.

Tôi nhận thấy ý kiến của vợ tôi rất hay, còn lũ trẻ thì reo lên mà tán

thành, hăng hái đến nỗi muốn nhảy xuống thuyền ngay tức thì để trở ra Đảo
cá voi xây dựng cơ sở chăn nuôi. Nhưng ngày đã bắt đầu tàn, tôi bèn tìm
cách làm cho bọn trẻ bình tĩnh lại. Tôi tuyên bố rằng hôm trước đã hứa thì
hôm nay tôi sẽ thực hiện việc lắp cho chiếc thuyền một bộ máy giúp nó
vượt sóng dễ dàng và nhanh hơn.

- A! – Ruýt-ly kêu lên – Thế là chiếc thuyền sẽ tự đồng lướt trên sóng

biếc! Thú quá!

- Tự động! Đi một mình! Hãy khoan đã, chú nhỏ! Tất cả những gì tôi

làm nếu thành công thì cũng chỉ mới giảm nhẹ phần nào cho đôi cánh tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.