LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 147

Chúng tôi vui vẻ rời bến. Dòng Suối chó núi nhẹ nhàng đưa chúng tôi

ra xa ngoài biển. Thuyền được gió và nhiều thuận lợi khác hứa hẹn một
chuyến đi biến may mắn. Chúng tôi lướt trước Đảo cá voi; Trên bãi cát còn
lù lù bộ xương cá voi đã bị chim biển róc hết thịt. Nhờ máy quay hoạt động
tốt, chỉ trong chốc lát chúng tôi đã tới ngang tầm Miền trù phú.

Chúng tôi càng tiến lại gần thì tiếng kêu của gia súc nghe lại càng ồn

ào thêm. Cuối cùng, chúng tôi ghé vào bờ và đi thẳng tới trại chăn nuôi.
Chẳng có gì thay đổi, chỉ đáng ngạc nhiên là lũ dê và cừu đã bắt đầu trở
nên hoang dã. Thấy chúng tôi đến gần là chúng bỏ chạy. Lũ trẻ đuổi theo,
nhưng mấy cái bà râu dài ấy nhanh nhẹ hơn nên cứ thoát khỏi tay chúng nó.
Bọn này bèn trổ tài ném thòng lọng hòn chì rất chắc tay và chỉ một lúc sau
đã lôi về được ba bốn con. Chúng tôi lấy một ít khoai tây rắc muối chia cho
chúng, chúng rất thích và đứng yên cho chúng tôi vắt được đến mấy bình
lớn đầy sữa.

Vợ tôi cũng muốn bắt về vài đôi gà giò. Chỉ cần một nắm thóc là đủ

tập hợp bầy gia cẩm, tha hồ chọn bắt, buộc cánh và chân lại, bỏ xuống
thuyền.

Cả nhà ăn bữa trưa ở Miền trù phú. Món ăn chủ yếu là thịt nguội mang

theo. Còn cái món lưỡi cá voi “quý giá” đã bị tất cả mọi người chê là tồi,
không nuốt trôi được. Còn thừa bao nhiêu, chúng tôi ném cả cho con chó
con của Ruýt-ly vì chỉ có nó đi theo. Con vật có vẻ tán thưởng cái món ấy
lắm vì thấy nó ăn rất nhanh, còn chúng tôi thì phải uống mấy chén sữa tươi,
cố gắng tẩy cho sạch cái mùi dầu khét lẹt trong miệng.

Trong khi vợ tôi lo liệu thu xếp mọi thứ để lên đường quay về, thì tôi

cùng Phrê-đê-rích đi chặt hai bó mía và chọn những hom tốt đưa về trồng ở
hòn đảo nhỏ.

Chúng tôi cởi dây buộc thuyền rồi nhờ một luồng gió mát và nhẹ từ

biển thổi ra, chẳng mấy chốc đã tới ngang tầm Đảo cá voi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.