LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 151

Con quái vật cũng không tỏ ra là còn luẩn quẩn chung quanh và chúng

tôi có thể yên trí rằng nó đã biến đi đâu mất, hoặc băng qua Đầm vịt giời,
hoặc do một con đường hẻm kín đáo nào đó trong núi. Nhưng cái trạng thái
lo lắng và bồn chồn luôn bao trùm lũ vịt, ngỗng, khiến chúng tôi phải nghi
ngờ sự có mặt của nó đâu đó. Chiều nào cũng thế, hễ gần tối là chúng bay
vào bờ kêu lên những tiếng chói tai mà đi về Đảo cá mập, ở đó có chỗ trú
ẩn chắc chắc hơn là ở đầm.

Cứ thế tôi lại càng lúng túng thêm. Sự im lặng của kẻ thù chỉ làm hoản

cảnh chúng tôi thêm ảo não và chúng tôi lại tha hồ mà suy nghĩ, tưởng
tượng về nó. Sức chúng tôi quá yếu không thể mở một cuộc tấn công tiến
thẳng vào Đầm vịt giời. Một cuộc mạo hiểm như thế có thể nguy hiểm đến
tính mạng của một hoặc nhiều người. Lũ chó cũng bất lực như chúng tôi và
cũng là hy sinh một cách vô ích các gia súc khác nếu thả chúng ra dù chỉ
một lúc. Thế nhưng mặt khác thì lương thực đã cạn dần, nạn đói có thể đe
dọa. Tiết trời còn sớm quá, chưa đến lúc gặt hái nên chưa tích trữ thức ăn
phòng mùa đông. Quả là không thể bi đát hơn được nữa, may sao một sự
tình cờ đã xảy đến và cứu chúng tôi khỏi tai nạn tày trời đó. Cứu tinh lại là
chú lừa đáng thương hại, bạn già của cả gia đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.