LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 16

Trong lúc đó, Phrê-đê-rích đã nạp đạn vào khẩu súng săn rồi đi về

hướng chiếc tàu. Éc-net thì nghĩ rằng không nên đi liều như thế vào một
chỗ vắng vẻ, và nó đi thẳng về phía biển. Ruýt-ly lại rẽ sang bên trái, len lỏi
giữa những mỏm đá rải rác trên bờ biển tìm những con ngao nó đã chú ý
khi mới ghé thuyền vào đây. Về phần tôi thì tôi lo kéo vào bờ hai cái thùng
lớn đã cánh theo thuyền. Bỗng một tiếng kêu thất thanh khiến tôi phải bỏ
đó mà chạy về phía Ruýt-ly. Nó đứng trong một vũng nước chỉ ngập đầu
gối: một con tôm hùm lớn cắp vào chân nó và thằng bé đáng thương cứ
loay hoay mãi không sao gỡ ra được. Tôi bèn lội xuống nước, thấy tôi đến
bất ngờ, con vật định tháo lui nhưng tôi đã nhanh tay chẹn lấy ngang lưng
nó và nện cho nó một gậy rồi xách lên bờ. Thấy kết quả tốt đẹp, thằng bé
thích thú reo lên.

Thế rồi Ruýt-ly lại đi theo Éc-nét trong khi Éc-nét vẫn cứ rụt rè không

dám lội xuống nước. Ruýt-ly cứ lội tràn, còn anh nó thì lò dò tìm từng tảng
đá để bước lên. Mỗi đứa cầm một cái gậy bọc sắt ở đầu và gỡ trên đá vô số
là sò vừa đẹp vừa ngon, rồi đem về hai khăn tay đầy. Vừa đi vòng sau một
tảng đá, nhà tự nhiên học nhỏ tuổi của chúng toi lại phát hiện ra một điều
mới: Thoáng thấy trong một hốc đá đã cạn hết nước biển có thứ gì trăng
trắng và sáng, Éc-nét cúi xuống nhón lên mọt chút, nếm thử rồi đoán chắc
là muối. Nhà bác học không chỉ thỏa mãn với cái thú phát hiện ra điểm mới
lạ mà còn tính đến chuyện sử dụng vật đó nữa. Nó nhặt một chiếc vỏ ngao
thật to, xúc đầy muối rồi chạy đem về cho mẹ. vợ tôi đón món quà mới này
với vẻ thích thú rõ ràng hiện ra nét mặt. Bà bảo con:

-Tốt quá Éc-nét ạ! Nhờ có con, hôm nay gia đình ta không phải ăn

món xúp nhạt và vô vị.

Chú bé Ruýt-ly ngờ nghệch hỏi ngay:

-Nhưng mà tại sao không đổ nước biển vào xúp cho đậm?

Anh nó trả lời ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.