LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 195

Đến mai! Đến Mai! – Đó là câu trả lời duy nhất của nó, nhưng trong

giọng nói lại như có một chút gì bí mật chưa thể lộ ra được, và thế rồi
chúng tôi cùng đi ngủ.

Sáng hôm sau, Éc-nét dậy sớm hơn tôi và nó đã ra thăm chuồng bồ

câu ngay trước khi tôi nghĩ rằng trong chuyện này thằng bé có cái gì rất bí
mật. Tôi cũng không nói điều ấy với nó. Sau những công việc bình thường
buổi sáng, tôi gọi nó về ăn lót dạ thì thấy nó trịnh trọng đi tới, tay cầm một
tờ giấy gấp lại như kiểu công văn và có gắn xi. Nó cúi chào rất trân trọng
rồi đưa tờ giấy cho chúng tôi và nói rất kiểu cách:

Kính thưa tôn ông cao quí và quảng đại! Cúi xin tôn ông thứ lỗi cho

viên chủ sự bưu điện của tôn ông ở Động trung gia (2) vì đã để chậm trễ
những bức điện từ Xít-ni, cảng Giếch-xơn và tất cả bờ biển “Hà Lan mới”.
Bưu thuyền đã đến chậm, mãi chiều tối hôm qua mới vào cảng; đó là lí do
bắt buộc kẻ mọn này không thể nào làm khác, mãi cho đến sáng sớm hôm
nay mới đệ trình được lên tôn ông những thư từ gởi về cho tôn ông.

Mẹ nó và tôi không thể nín cười với cái lối bày trò khôi hài ấy của nó.

Éc-net tiên sinh bèn đập dấu xi, mở bức thư ra, đằng hắng lấy giọng trịnh
trọng, bắt đầu đọc:

Vị tư lệnh Thống đốc “Thung lũng mới” phương nam kính gửi vị

Thống đốc “Động trung gia”, “Ưng chi sào” và tất cả các miền chung
quanh:

Kính thưa ngài thống đốc,

Bản chức rất lấy làm phiền lòng được biết rằng có một đoàn ba mươi

người cư trú trên lãnh thổ quí ngài đã đi ra xa để săn bắn trong đồng cỏ và
sa mạc; như vậy tất nhiên sẽ gây ra một cuộc tàn sát những thiên cầm dã
thú của bản địa. Bản chức cũng lại được tin rằng một đàn sài cừu hung dữ,
kinh khủng và hiếu sát, đã vượt biên giới bản địa, sang tác oai tác quái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.