LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 225

lắm. Chúng tôi tãi đống trai ra trên bờ cát chờ ánh nắng nung cho chúng
phải há ra, như thế sẽ không phương hại gì đến việc lấy ngọc.

Sau đó, tôi và Phê-đê-rích đi thăm dò vùng quanh đó nhiều lần, nhưng

chẳng thấy bóng dáng hòn Núi bốc khói. Tối đến, chúng tôi sửa soạn đi ngủ
thì bỗng nghe thấy một tiếng kêu vang âm kéo dài từ phía rừng đưa tới.
Đây là lần đầu tiên chúng tôi nghe được thứ tiếng gầm ghê gớm như thế.
Núi đá vang vọng càng kéo dài tiếng kêu như không dứt và chúng tôi
không thể tự chủ để nén cho được một cảm giác khủng khiếp không tả nổi.
Mấy con chó và con chó rừng cũng rống lên những hồi dài, thất đảm.

- Quả là một khúc nhạc ma khóc quỷ hờn!- Phê-đê-rích nói và vớ ngay

lấy khẩu súng trước mọi người- Chắc chắn sẽ có một nguy hiểm lớn! Phải
khơi đỏ lửa lên!

Nó nói tiếp, trong khi đó cặp mắt tinh và thận trọng của nó nhìn sâu

vào bóng tối trong rừng.

- Mọi người lên thuyền ngay! Còn con thì sẽ đi cai-ắc ngược dòng

sông. Như thế, có lẽ con sẽ có thể tìm biết được rõ ràng hơn về tai họa
đương đe dọa chúng ta chăng!

Sắp xếp như vậy là tỉnh táo và khôn ngoan nên tôi đồng ý. Chúng tôi

vùng dậy ngay, ném tất cả các thanh củi dự trữ vào đống lửa, rồi không để
mất thì giờ, chúng tôi quay trở lên thuyền. Phê-đê-rích đã ngồi vào chiếc
cai-ắc và chèo thật khỏe, chẳng mấy chốc nó đã lẩn vào trong bóng tối mịt
mù.

Trong khi đó, tiếng gầm thét chẳng những không dứt mà hình như lại

càng tiến gần về phía chúng tôi. Mấy con chó cứ lùi dần lại bên đống lửa và
lo sợ nhìn lại phía rừng, rú lên ảo não, hoặc rên ư ử. Tiên sinh Cờ-níp lại
càng tỏ ra khiếp đảm hơn nữa; con vật đáng thương ấy cứ loay hoay trong
một tình trạng đau khổ trông rất ái ngại. Về phía tôi, trước tai họa này, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.