LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 235

một cơn bão cũng gần giống như cơn bão của chúng ta ném lên sống đơn
độc trên bờ biển này.

- Thân mến chào đón người bạn chí thiết của gia đình. – Tất cả chúng

tôi cùng reo lên, mừng mừng tủi tủi.

Tôi bước lại gần “chàng” thủy thủ, nhìn bề ngoài cũng không khó gì

mà không nhận ra là nữ giới, nhưng tôi vẫn tôn trọng điều bí mật mà cô đã
muốn giữ kín. Tôi an ủi cô, khuyến khích cô, bảo đảm rằng cô có thể tìm
thấy ở chúng tôi đầy đủ sự giúp đỡ và sự săn sóc về tình cảm và về vật
chất, chúng tôi sẽ là bố mẹ của cô, các con chúng tôi sẽ là anh em của cô.

Vợ tôi, với một tình cảm, đúng là tình mẫu tử, dang rộng cánh tay ôm

lấy cô. Anh chàng thủy thủ thì liền sà ngay vào lòng bà với một niềm vui
mừng tủi thân quá mức hình như khao khát được hưởng sự che chở đặc biệt
ấy, gửi gắm cuộc đời vào lòng tin vô bờ của người mẹ hiền.

Một bầu không khí hoan hỉ không bờ bến bao trùm lên cuộc gặp mặt

này. Trước khi trò chuyện hỏi han, chúng tôi bàn đến bữa ăn. Mấy đứa trẻ
lăng xăng sửa soạn sẵn sàng mọi thứ để mở tiệc ăn mừng cuộc sum họp
hôm nay mà đối với chúng tôi quả là kỳ diệu! Thỉnh thoảng chúng tôi hỏi
Phrê – đê – rích một vài câu và anh chúng nó lại trả lời rất vui vẻ:

- Được rồi! Anh sẽ kể cho các chú nghe sau! Bây giờ thì hãy chú ý săn

sóc đặc biệt người anh em mới tới đi đã!

Các món ăn đã bưng lên, thêm mấy bình rượu mật ong thơm hảo hạng

nữa, thế là trở thành một bữa tiệc lớn. Mọi người đua nhau trò chuyện. Mấy
đứa trẻ săn sóc người bạn mới của chúng một cách quá vồn vã khiến “anh
chàng nhu mì” này đôi lúc đâm ra bối rối. Thấy thế vợ tôi cũng có vẻ ái
ngại dùm cho đứa con mới về. Đêm cũng đã khuya, bà ra hiệu cho dọn dẹp
rồi đưa “anh chàng thủy thủ” trẻ tuổi xuống chiếc xuồng lớn. Bà lo soạn
cho “anh ta” một cái giường thật êm và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.