LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 253

thu hút sức chú ý của chúng tôi một lúc lâu. Nhưng khi gió thổi tan bọt
sóng thì biết chỉ là ảo ảnh. Tuy thế, chúng tôi vẫn chưa nản lòng, cứ tiếp tục
men theo bờ cát, đi tới một mỏm đá nhỏ nhô ra biển vẫn che khuất chúng
tôi từ lúc ra đi đến giờ. Bỗng nhiên, chúng tôi thấy một chiếc tàu Châu Âu
rất đẹp, khuất sau mỏm núi đá, đường bệ nằm vững chãi trên dây neo với
một chiếc xuồng lớn bên cạnh, có treo cờ Anh quốc.

Không thể nào tả nổi mối cảm xúc đè nặng tâm hồn chúng tôi; nếu tôi

cho phép thì có lẽ Phrê-đê-rich đã nhảy ào xuống nước mà bơi lại chiếc tàu
kia đấy! Nhưng tôi giữ nó lại và nói cho nó biết nguy cơ có thể xảy đến với
sự bồng bột liều lĩnh của nó. Trước mặt chúng tôi, chưa hẳn đã là một chiếc
tàu của người Anh lương thiện: lũ cướp biển trăm phương ngìn kế vẫn
thường dùng nhiều mẹo giả mạo và hay kéo cờ của một nước nào đó ở châu
Âu để lừa các tàu khác đến gần mà cướp phá cho dễ. Nếu vội vàng tin ngay
vào lá cờ trên tàu mà lại gần không chút đề phòng thì sẽ mắc mưu và lọt
ngay vào tay chúng.

Chúng tôi vẫn phải náu vào chỗ lõm trong núi đá, đứng từ đó nhìn ra

chiếc tàu. Tôi nghĩ tốt nhất là hãy tìm hiểu từ xa, và chỉ xuất hiện khi nào
tin được đó là tàu lương thiện.

Chúng tôi ở vào một thế rất lợi, có thể nhìn thấy rất rõ tất cả những gì

xảy ra trên tàu. Hai chiếc lều vải dựng trên bờ, những chiếc bàn bày đầy
hoa quả, những tảng thịt quay chín dàn trên lửa đỏ hừng hực, những người
đi đi lại lại, đem lại cho bờ biển không khí của một khu cắm trại tổ chức có
nề nếp. Hai người lính gác đứng canh trên sàn tàu bỗng trông thấy chúng
tôi và báo cho thuyền trưởng biết. Ông này lên ngay sàn tàu và hướng ống
nhòm về phía chúng tôi.

- Quả là những người Châu Âu! Phrê-đê-rích nói – Cứ nhìn vẻ mặt

thuyền trưởng cũng biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.