LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 102

“Anh nói xem,” tôi ra lệnh. “Trông cô ta có xinh hơn trước không? Có phải
là gầy đi rồi không?” Chúng tôi nhìn theo Rachel và Dex quay lại chỗ cái
sofa đơn điệu màu nâu. Rachel ngồi xuống, ngả người ra sau với vẻ tự mãn.
Rồi cô ta ngước lên nhìn Dex và nói gì đó. Anh ta đang đứng quay lưng lại
với bọn tôi nhưng tôi vẫn thấy Dex gật đầu, vuốt ngón tay lên lưng sofa.
Sau đó anh ta cúi xuống lật giở tập vải mẫu trên chiếc bàn uống nươc .

“Anh có nghĩ bọn họ sắp sống chung với nhau không?” tôi hỏi.

“Anh biết thế quái nào được?”

“Lúc bọn anh nói chuyện, Dex có nói gì đến việc đó không?”

Marcus thở dài. “Anh đã kể với em từng từ từng chữ của cuộc nói chuyện
đó đến cả chục lần rồi còn gì.”

“Vậy là anh ta chỉ định thay sofa mới thôi, phải không? Rachel chỉ đơn
giản là đi chọn giúp, đúng không?”

Anh thở dài, lần này to hơn lần trước. “Anh không biết, Darcy ạ. Cũng có
thể là như em nói. Ai quan tâm chứ?”

“Nghe đây. Đừng có tỏ ra sốt ruột với em, rõ chưa ông trẻ,” tôi nói. “Đây là
chuyện trọng đại đấy.” Tôi trỏ ngón tay về phía hai kẻ kia rồi tiếp tục quan
sát Dex và Rachel một lúc nữa, để mắt đến tưng chi tiết nhỏ xíu. Mới ba
tuần trước đây thôi, họ là những người tôi hiểu rõ hơn cả. Bạn thân nhất và
vị hôn phu của tôi. Còn bây giờ họ chẳng khác nào hai kẻ xa lạ hay những
người thân đã tuyệt giao mà nhiều năm nay tôi không có tin tức gì. Khi
Rachel ngoái đầu lại, tôi nhận thấy đuôi tóc của cô ta được tỉa một chút,
một điểm mới lạ so với kiểu tóc lúc nào cũng cắt bằng ở đuôi trước đây.

“Anh có thích cô ta để kiểu tóc kia không?” tôi hỏi Marcus.

“Có chứ. Đẹp lắm,” anh hờ hững đáp.

Tôi lườm anh như muốn nói: Sai rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.