LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 111

“Ôi dào, đừng nóng. Anh chuẩn bị đâu vào đấy hết rồi. Tối nay em sẽ có
quà,” Marcus vừa nói vừa ung dung đi vào nhà tắm trong bộ dạng trần
truồng. “Giờ đi chơi ngoan với những đứa khác đi.”

“Bái bai,” tôi nói, xỏ chân vào đôi giày ưa thích của Marc Jacobs rồi đi ra
cửa. “Chọn quà vui vẻ nhé!”

“Sao em biết anh chưa chuẩn bị?” anh ta hỏi.

“Vì em đi guốc trong bụng anh rồi, quý ngài Nước Đến Chân Mới Nhảy ạ...
Em không nói chơi đâu, Marcus. Chọn món nào thật đẹp vào. Đến phố 57
ấy nhé!”

Khi đến công ty, tôi thấy Claire đang đợi mình trong phòng cùng một bó
hồng vàng và một thứ giống như là quà được gói cực kỳ khéo léo. “Chúc
mừng sinh nhật cưng!” Claire reo lên.

“Cậu vẫn nhớ!” tôi nói. “Ôi, hoa đẹp thế!”

“Tất nhiên là mình nhớ rồi, ngốc ạ,” Claire đáp, đặt bình hoa thấp lên bàn
làm việc của tôi. “Hôm nay cậu cảm thấy thế nào?”

Tôi nhìn cô ấy, sợ rằng cô ấy đã biết tôi bị nôn hồi sáng. “Vẫn bình thường.
Sao cậu lại hỏi vậy?”

“Mình chỉ muốn biết cảm giác khi bước sang tuổi ba mươi có gì khác
không thôi,” Claire thì thầm. Cô ấy vẫn được hưởng cái tuổi hai mươi tám
thêm vài tuần nữa, vẫn trong vùng an toàn chưa bị ảnh hưởng bởi con số
hai mươi chín.

“Cũng có khác chút xíu,” tôi nói. “Nhưng không tệ lắm.”

“Xinh như cậu thì tuổi tác có là gì đâu,” Claire nói. Kể từ sau khi tôi chia
tay với Dex, cô ấy rất hay khen tôi. Dĩ nhiên tôi cũng thích được khen,
nhưng đôi lúc tôi có cảm giác cô ấy chỉ đang thương hại mình. Claire tiếp
tục, “Nhìn cậu người ta chỉ nghĩ cậu hai bảy là cùng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.