LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 112

“Mình cảm ơn,” tôi nói, rất muốn tin lời cô ấy.

Claire mỉm cười ngọt ngào và đưa cho tôi hộp quà. “Đây! Cậu mở đi! Mở
ra đi!”

“Mình tưởng cậu sẽ bắt mình đợi đến tận trưa rồi mới đưa!” tôi nói, háo
hức nhìn món quà. Claire có khiếu thẩm mỹ tuyệt vời, chưa bao giờ tiếc tay
trong khoản tặng quà. Tôi xé lớp giấy bọc và trông thấy một chiếc hộp màu
đỏ đẹp miễn chê của hãng trang sức Baccarat. Tôi bật nắp ra, và trước mắt
tôi là một viên pha lê to hình trái tim màu xanh lá được lồng vào sợi dây
lụa đen.

“Ôi Claire! Mình thích lắm! Thích lắm!”

“Thật không? Cậu thích thật chứ? Mình vẫn còn giữ hóa đơn mua hàng vì
sợ cậu muốn đổi màu khác. Viên pha lê tím cũng rất xinh, nhưng mình nghĩ
màu này hợp với mắt cậu...”

“Sao phải đổi chứ! Đẹp mỹ mãn thế này cơ mà!” tôi nói, thầm nghĩ nếu có
tặng thì chắc Rachel cũng chỉ chọn ấn bản đặc biệt của một cuốn sách chán
chết nào đó mà thôi. “Cậu đúng là tuyệt nhất trên đời,” tôi ôm Claire, thầm
rút lại tất cả những điều không hay tôi đã nghĩ về cô ấy, tất cả những lời chê
bai nhỏ mọn tôi đã nói về cô ấy. Chẳng hạn như sau khi quá chén cô ấy trở
nên rất đáng ghét, cứ bám chặt lấy người khác, lúc nào cũng muốn tháp
tùng tôi đi vệ sinh ở những quán bar. Rồi lại còn khoe khoang về khu
Greenwich nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, về những ngày đầu tập tành ra mắt
giới thượng lưu. Và cô ấy vẫn cứ mập mạp như thường, cho dù ngày nào
cũng chăm chỉ đi tập thể thao. Tôi từng hỏi Rachel: Chẳng hiểu cô ta làm gì
mà chả giảm được cân nào, ngồi trong phòng thay đồ chén bánh Ho Ho
chắc?

“Màu xanh này hợp với màu mắt cậu,” Claire nói, cười tươi như hoa.

“Mình thích lắm ấy,” tôi nói và trầm trồ ngắm nghía chiếc vòng qua mảnh
gương trong hộp phấn trang điểm. Viên pha lê trái tim nằm ở vị trí hoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.