LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 114

“Cũng có thể,” cô ấy nói. “Chia tay vì cảm thấy tội lỗi, nếu không vì lý do
nào khác.”

“Hoặc đơn giản là bọn họ lại cùng nhau làm một chuyến du lịch kỳ thú nào
đó.”

Claire vỗ nhẹ lên cánh tay tôi, tỏ ý cảm thông và gọi cho tôi ly vang
chardonnay thứ hai. Tôi biết mình không nên uống rượu - nhưng bác sĩ Jan
bảo tôi vẫn có thể uống vào những dịp đặc biệt cơ mà. Với lại, khối trẻ sơ
sinh ở Pháp ra đời vẫn khỏe mạnh đấy thôi, mà tôi thì tin chắc mẹ chúng
vẫn ngày ngày nốc rượu vào người.

“Mình có tin tức nho nhỏ muốn báo với cậu đây,” tôi nói, hít một hơi thật
sâu, háo hức được loan tin về Marcus với Claire. Tất nhiên là trừ chuyện tôi
có thai.

“Ồ, thế à?” Những chiếc vòng to va vào nhau lanh canh khi Claire khoanh
tay lại, rướn người về phía tôi.

“Mình đang hẹn hò với một người,” tôi nói đầy tự hào.

“Ai?” cô ấy hỏi, mắt mở to. Tôi nhận thấy một chút xíu ghen tị ẩn chứa
trong lời nói của cô ấy. Khổ thân Claire, cô ấy là bà mối siêu tích cực cho
người khác nhưng khi đến lượt mình thì lại chẳng thấy có tiến triển gì mấy.

Tôi mỉm cười bí hiểm, nhấp một ngụm nước và đưa ngón tay cái lau vết
son môi dính trên miệng ly. “Marcus,” tôi hãnh diện nói.

“Marcus?” cô ấy sửng sốt hỏi. “Ý cậu muốn nói đến tay Marcus chúng ta
quen ấy à?”

Tôi gật.

“Có thật không?” Claire nói.

“Thật. Điều đó có vẻ điên rồ nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.