LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 166

Dex nói tiếp. “Anh biết lúc này em đang gặp nhiều khó khăn, Darcy. Một
phần nào đó trong anh cũng muốn giúp em, nhưng thực sự việc đó sẽ chẳng
đi đến đâu cả. Anh không thể là người ở bên em được. Em còn gia đình,
còn bạn bè để nương tựa... Giờ thì anh thực sự phải đi thôi.” Giọng anh
nghe thật xa xôi, ánh mắt anh thật hờ hững. Chỉ vài giây nữa thôi anh sẽ rời
khỏi đây, vẫy một chiếc taxi, đi sang bên kia công viên để gặp Rachel. Cô
ta sẽ ra cửa đón anh, đôi mắt nâu đầy cảm thông muốn biết tường tận mọi
chuyện xảy ra trong cuộc gặp gỡ này. Tôi có thể nghe thấy tiếng cô ta hỏi,
“Mọi chuyện thế nào rồi?” và cô ta khẽ vuốt tóc Dex khi anh kể lại tất cả
cho cô ta nghe. Chuyện tôi đã nói dối về đứa bé, rồi năn nỉ cầu xin và khóc
lóc như thế nào. Cô ta sẽ vừa thương hại vừa khinh bỉ tôi.

“Được thôi. Anh đi đi. Tôi không bao giờ muốn nói chuyện với các người
nữa,” tôi nói, nhận ra đó cũng chính là điều tôi đã tuyên bố trong căn hộ
cuả Rachel. Nhưng lần này, lời nói của tôi nghe thật yếu đuối và tầm
thường.

Dex cắn môi. “Xin hãy giữ gìn,” anh nói, cúi xuống cầm cặp và cái hộp
giày chứa những món đồ linh tinh anh đã chẳng còn cần đến nữa, cũng như
chẳng còn cần đến tôi. Sau đó anh đứng dậy, bước ra khỏi căn hộ cũ nơi
anh từng ở, rời xa tôi mãi mãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.