LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 168

“Thật phi lý hết sức! Hắn đã soi gương xem lại cái mặt mình chưa? Hắn
nghĩ gì mà lại làm vậy chứ?”

“Mình không biết,” tôi nói. “Chỉ là anh ta không muốn ở bên mình nữa.”

“Thế giới này điên hết cả rồi! Đầu tiên là Dex và Rachel, giờ lại đến
chuyện này! Sao lại thế được cơ chứ! Thật điên rồ. Mình thực sự chẳng
hiểu gì cả. Mọi chuyện cứ như trong phim viễn tưởng The Twilight Zone
ấy.”

Một giọt nước mắt lăn dài trên má tôi.

Claire chạy lại ôm tôi và trao cho tôi một nụ cười như muốn nói “tươi lên
nào, cô nàng ủ dột”. Sau đó, cô vội lên tiếng, “Ừm, thôi thì cũng là tái ông
thất mã, trong cái rủi lại có cái may. Marcus là kẻ cùng đinh hạng bét.
Không có hắn cậu còn tốt hơn ấy chứ. Rachel và Dex cũng là những kẻ
chán chết.” Cô chạy vào bếp, cầm ra một cái túi nilon đựng tất cả nguyên
liệu để pha món rượu margarita. “Tin mình đi, đây chỉ là chuyện nhỏ, chỉ
cần vài ly rượu vào là quên hết... Với lại, mình còn một anh chàng tuyệt
hơn nhiều đang chờ cậu bật đèn xanh đấy.”

Tôi hỉ mũi và nhìn cô ấy đầy hy vọng. “Ai cơ?”

“Cậu có nhớ Josh Levine không?”

Tôi lắc đầu.

“Để nói về anh ta thì chỉ cần mấy từ: Nóng bỏng và cực giàu,” cô vừa nói
vừa vê vê tay. “Mũi anh ta hơi to, nhưng chưa đến mức quá xấu. Sau này
con gái cậu chỉ cần đi thu nhỏ mũi một tí là xong,” Claire hớn hở nói. Cô
xắn tay áo lên chuẩn bị rửa mấy chiếc đĩa dính mì ống trộn pho mát Kraft
còn thừa từ hôm trước. “Cậu từng găp anh ta ở cái nhà có bồn tắm nóng
mười-tám-người hồi chúng mình đi Hampton, nhớ không? Anh ta là bạn
Eric, Kiefer và cả đám người đó ấy mà?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.