LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 169

“À ừ, nhớ rồi,” tôi nói, nhớ lại hình ảnh anh chàng nhân viên ngân hàng
khoảng hơn ba mươi tuổi ăn mặc thời trang với mái tóc nâu dợn sóng và
răng cửa vuông to cộ. “Chẳng phải anh ta có cô bạn gái là người mẫu, diễn
viên gì đó hay sao?”

“Anh ta từng có bạn gái. Tên là Amanda gì ấy. Ừ thì cô ta là người mẫu...
nhưng chỉ là loại rẻ tiền minh họa cho ca-ta-lô thôi. Hình như cô ta chụp
ca-ta-lô quần áo xếp nếp cho nhãn hàng Chadwick ở Boston thì phải.
Nhưng hai hôm trước Josh đã đá cô ta rồi.” Claire ngẩng lên với vẻ tự mãn.
“Tin nóng bỏng tay đưa lên báo được đấy nhỉ?”

Claire rất khoái được là người đầu tiên biết tin mới nhất.

“Sao họ lại chia tay?” tôi hỏi. “Josh bắt quả tang bạn thân nhất của mình
trốn trong tủ áo nhà Amanda à?”

Claire khúc khích cười. “Không đâu. Nghe đồn cô ta quá đần độn, không
sánh được với Josh. Rất chi là kém cỏi. Để mình kể cho mà nghe, chuyện
này mới gọi là khủng này... Mình nghe nói cô ta còn tưởng paparazzi

[9]

tên thật của một tay nhiếp ảnh gia người Ý mới sợ chứ. Cô ta bảo, ‘Anh
chàng Paparazzi đó là ai vậy, sao bọn họ không bỏ tù anh ta từ nhiều năm
trước, sau khi anh ta giết hại công nương Diana, đi cho rồi?’”

Trong bao nhiêu tuần qua, đây là lần đầu tiên tôi mới lại bật cười.

“Thế đấy, nói chung Josh lại sẵn-sàng-chinh-chiến-và-yêu-đương,” Claire
ngân nga và quay tròn như vũ công ba lê.

Đột nhiên tôi cảm thấy nghi hoặc. “Sao cậu lại không thích anh ta?”

“Cậu biết thừa bố mẹ mình siêu khó tính, lại theo Tân giáo, còn lâu mới để
cho mình đến với chàng nào theo đạo Do Thái, chứ không thì Josh đã nằm
trong tay mình rồi... Nhưng cậu cũng phải nhanh chóng hành động đi, vì
bọn con gái trong cái thành phố này đều đã sẵn sàng nhảy xổ vào anh ta rồi
đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.