LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 171

“Còn một điều nữa mình đã nghĩ trên đường tới đây...” Claire mỉm cười bí
hiểm, tạo dáng để chuẩn bị tung ra một điều ngạc nhiên tuyệt vời khác.

“Điều gì vậy?”

“Ừm,” cô ấy vừa nói vừa bật nút chai Patrón, loại rượu tequila cả hai bọn
tôi đều thích. “Cậu thấy sao nếu bây giờ bọn mình lại sống cùng nhà với
nhau? Hợp đồng thuê nhà của mình sắp hết hạn rồi, mà cậu lại có một
phòng trống. Bọn mình có thể tiết kiệm được cả đống tiền và tha hồ vui nổ
trời. Cậu thấy sao?”

“Thế thì tuyệt quá còn gì,” tôi nói, cảm thấy thật vui khi nhớ lại hồi chúng
tôi sống chung trước khi tôi chuyển đến ở cùng Dex. Claire và tôi đi cùng
một cỡ giày, thích nghe cùng một thể loại nhạc và thích cả những loại đồ
uống trộn hoa quả mà chúng tôi mua về hàng đống để chuẩn bị cho các
buổi tối bù khú với nhau. Hơn nữa, sẽ thật hết ý khi tôi sinh con mà có cô
ấy bên cạnh. Chắc chắn cô ấy sẽ không ngại khi thỉnh thoảng phải dậy vào
ban đêm để cho em bé ăn đâu. Tôi đưa mắt nhìn Claire khi cô thái những
lát chanh và xoắn lại rất đẹp, gài vào miệng ly. Claire có tài khiến người
khác cảm thấy vui vẻ, đó lại là một điểm cộng nữa khi sống chung nhà với
cô ấy. “Chúng mình tiến hành luôn thôi!”

“Hay tuyệt!” cô reo lên. “Tháng sau hợp đồng thuê nhà của mình sẽ hết
hạn.”

“Còn một điều này mình cần nói với cậu,” tôi nói khi cô ấy băng qua phòng
khách đến chỗ chiếc sofa, trên tay cầm hai ly rượu.

“Gì vậy?”

Tôi nuốt nước bọt, cố gắng trấn an mình rằng Claire có thể hợm hĩnh và
hay phán xét đấy nhưng cô ấy đã luôn chứng tỏ lòng trung thành tuyệt đối
dành cho tôi suốt bao năm qua. Tôi phải tin cô ấy sẽ luôn ở bên tôi những
khi tôi gặp khốn khó. Vậy là khi Claire đưa cho tôi ly margarita on-the-
rocks hoàn hảo đầy gọi mời, miệng ly rắc muối rất đều (bộ ly đó là món

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.