LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 180

“Mình không cần bình tâm hay gì hết, mà ngược lại. Mình cần một lối
thoát. Hơn nữa, mình không thể quay về Indy được, làm vậy chẳng khác
nào tự hạ thấp mình. Cậu biết đấy, mọi người sẽ nghĩ mình đã đến hồi mạt
vận, vẫy cờ trắng, đời mình thế là tèo, giống như thừa nhận thất bại ấy.”

“Được rồi!” Annalise khúc khích cười hiền lành. “Mình hiểu rồi. Chúng
mình chỉ là những thân phận lèo tèo thôi, đúng không Hannah?”

Hannah gào ầm lên thay cho lời đáp.

“Cậu hiểu ý mình muốn nói gì mà. Cậu thích sống ở Indy, vậy thì quá tốt
rồi. Nhưng mình thực sự không phải kiểu con gái quen sống ở tỉnh lẻ...”

“Đúng vậy, câụ chẳng giống con gái tỉnh lẻ chút nào,” Annalise đáp.

“Với lại, còn lâu mình mới thèm nói chuyện với mẹ,” tôi nói, kể cho cô ấy
nghe bà đã cư xử đáng ghét đến thế nào khi nghe tin tôi có thai.

“Sao cậu không đến London ở với Ethan nhỉ?” cô ấy nói, nhắc đến Ethan
Ainsley, cậu bạn học cùng tôi hiện đang sống tại London viết sách hay gì
đó.

Ngay khi Annalise vừa thốt ra câu ấy, tôi biết ngay đó chính là giải pháp
mình đang kiếm tìm. Một câu trả lời quá đỗi hiển nhiên mà sao tôi không
nghĩ ra ngay từ đầu nhỉ, ngốc thật. Tôi sẽ cho thuê lại căn hộ của mình rồi
thẳng tiến đến nước Anh già cỗi vui tươi.

“Annalise ơi, đó đúng là ý tưởng tuyệt vời,” tôi nói, tưởng tượng ra cảnh
những kẻ kia sẽ thế nào khi nghe tin tôi sắp băng qua đại dương chuyển đến
sống ở môt miền đất mới. Claire - kẻ cứ hay vỗ ngực tự coi mình là người
được đi khắp nơi trên thế giới - chắc sẽ vỡ tim vì ức cho xem. Marcus- kẻ
vẫn chưa thèm gọi điện hỏi thăm tôi - sẽ cảm thấy tội lỗi đầy mình và tự
nhiêc móc bản thân vì ân hận khi biết con mình sẽ chào đời ở cách đây
hàng ngàn dặm xa xôi. Rachel - kẻ xưa nay luôn thân thiết với Ethan hơn -
sẽ ghen lồng ghen lộn vơi tình cảm sâu sắc, khăng khít giữa tôi và cậu bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.