LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 182

“Quê cậu cách đây bao xa?” tôi lập tức đi thẳng vào vấn đề mà không chút
vòng vo. Tôi muốn được biết mọi thứ về tuổi thơ lạ lùng và thú vị của cậu
ấy.

“Từ đây đến New York vào khoảng tám trăm dặm.” Cậu ấy phát âm từng từ
một cách rất rõ ràng, điều đó cho thấy Ethan có vẻ rất thông minh. Tôi
không ngờ dân xứ đảo như cậu mà cũng có thể nói sõi đến vậy.

“New York ư?” tôi ngơ ngác hỏi. “Nhưng cô Billone bảo quê cậu ở hòn đảo
nào đó kia mà?”

Ethan và Rachel đưa mắt nhìn nhau như thể thấy buồn cười lắm - đó là lần
đầu tiên trong vô số những lần bọn họ tỏ ra thông thái hơn tôi.

“Có gì đáng cười đâu?” tôi bực bội nói. “Chẳng phải cô Billone vừa bảo
cậu từng sống ở một hòn đảo hay sao. Phải không, Annalise?”

Annalise nghiêm trang gật đầu.

“Long Island,” Ethan và Rachel đồng thanh nói và cùng cười khẩy một cái
hệt nhau.

Vậy ra đó là hòn đảo dài, không phải đảo ngắn à

[10]

? Tôi vẫn chẳng hiểu gì

cả.

“Long Island là một phần của New York,” Rachel nói bằng cái giọng giáo-
sư-biết-tuốt đặc trưng của mình.

“À. Ra vậy. Cái đó thì mình biết rồi. Chỉ tại mình không nghe thấy cô ấy
nhắc đến từ long thôi,” tôi nói dối để chữa ngượng. “Cậu có nghe thấy
không, Annalise?”

“Không,” Annalise đáp. “Đoạn đó mình cũng không để ý nghe.”

Annalise không bao giờ nói gì khiến bạn mình trở thành kẻ ngốc cả. Đó là
một trong những điểm tuyệt vời nhất ở cô ấy, cùng với tính sẵn sàng chia sẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.