LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 196

nói, “Này, Darce. Nếu cậu không thích căn phòng thì ở đây có nhiều khách
sạn lắm...”

“Sao cậu lại nói thế?” tôi hỏi, giả bộ ngây thơ. “Mình có bảo là không thích
đâu nào!”

“Mình hiểu cậu quá rồi.”

“Ừm, thế thì cậu nên biết rằng mình vô cùng cảm ơn cậu, vô cùng vui
sướng khi được ở lại đây. Mình thích cái xà lim nhỏ bé ấm áp này lắm.”
Tôi bật cười. “À, quên. Ý mình là căn phòng này.”

Ethan nhướng mày đưa mắt nhìn tôi qua gọng kính đồi mồi.

“Mình đùa thôi mà! Đó đâu phải xà lim chứ,” tôi nói, thầm nghĩ ngay cả
John Hinckley con

[11]

cũng còn được ở một nơi khá khẩm hơn thế này.

Ethan lắc đầu quay đi và lôi hành lý của tôi vào phòng. Đến khi xong xuôi
thì chẳng còn chỗ mà đứng chứ đừng nói gì đến ngủ.

“Mình ngủ ở đâu bây giờ?” tôi kinh hoàng hỏi cậu ấy. Ethan mở tủ chỉ vào
một cái đệm hơi. “Mình vừa mua cho cậu hôm qua đấy. Đệm hơi xa hoa,
dành cho cô nàng xa hoa.”

Tôi mỉm cười. Vậy là danh tiếng xa hoa của tôi vẫn được bảo toàn.

“Xếp đồ đi nhé. Sau đó tắm một cái, nếu cậu muốn.”

“Tất nhiên là muốn. Người mình bẩn chết được.”

“Rồi. Khi nào cậu tắm xong chúng ta sẽ đi kiếm thứ gì bỏ bụng.”

“Tuyệt vời!” tôi thốt lên, thầm nghĩ có lẽ căn hộ của Ethan không như
những gì tôi hình dung, nhưng mọi thứ khác chắc sẽ tuyệt hơn cả kỳ vọng
của tôi. Quang cảnh đường phố ở London thừa sức bù lại cho mùi băng
phiến và căn phòng bé như hũ nút này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.