LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 197

Tôi đi tắm, chán nản thấy nước chỉ chảy tí tách nhỏ giọt và gió lùa vào
phòng khiến tấm rèm bằng ni lông cứ đập đập vào chân tôi. Nhưng ít ra
Ethan cũng còn có loạt sản phẩm vệ sinh cá nhân dùng được cho cả nam
lẫn nữ khá ổn. Rất nhiều đồ của hãng Kiehl, trong số đó có cả một loại sữa
rửa mặt tẩy da chết chiết xuất từ dứa mà tôi yêu thích. Dùng xong, tôi cẩn
thận đặt vào chỗ cũ để cậu ấy không biết. Chẳng ai thích khách đến nhà lại
dùng đồ tắm hảo hạng của mình cả.

“Nước nhà cậu có vấn đề phải không?” tôi hỏi Ethan khi bước ra từ phòng
tắm, mặc chiếc áo choàng lụa hồng đắt tiền nhất, và lùa tay chải chải mái
tóc ướt. “Tóc mình kinh quá. Phai hết cả màu nhuộm.”

“Nước ở đây cứng lắm. Rồi cậu sẽ quen thôi... Chỉ có điều nó để lại vết ố
bẩn trên quần áo đấy.”

“Cậu đùa đấy à?” tôi hỏi và nghĩ bụng nếu quả thực như lời cậu ấy nói thì
chắc tôi sẽ phải mang đồ đi giặt khô hết. “Cậu không kiếm thứ gì làm mềm
nước được sao?”

“Mình chưa bao giờ tính đến chuyện đó. Nhưng cậu cứ tự nhiên triển khai
nếu muốn.”

Tôi thở dài. “Mình đoán cậu cũng không có cả máy sấy nữa, đúng không?”

“Đoán đúng lắm,” Ethan đáp.

“Ừm, vậy thì có lẽ đành phải để mọi thứ tự nhiên thôi. Hôm nay chúng ta
không gặp gỡ ai đấy chứ? Mình muốn trông mình phải thật đẹp khi cậu giới
thiệu mình với đám bạn của cậu.”

Ethan đứng quay lưng lại phía tôi, mải mê xem một đống hóa đơn đặt trên
bàn ăn. “Mình chẳng có đám bạn nào đâu. Chỉ một vài người thôi. Và mình
cũng chưa có kế hoạch làm gì cả.”

“Phù, may quá. Mình muốn tạo ấn tượng tốt ngay lần đầu tiên. Cậu biết
đấy, người ta vẫn hay nói ấn tượng đầu tiên cũng là ấn tượng sau cùng mà!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.