LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 231

“Darcy. Rất hân hạnh,” Martin nói, hơi rướn người đứng lên một chút để
bắt tay tôi. Tôi cố gắng không dán mắt vào áo nơi yết hầu của anh ta trong
lúc mỉm cười e lệ và nói, “Tôi cũng vậy” với giọng tiểu thư bắt chước
Jackie O mà tôi học được ở Claire.

Trong lúc ấy, gương mặt Phoebe đông cứng thành một nụ cười nhếch môi
khinh khỉnh như thể cô ta biết thóp được điều gì đó, và ngay lập tức trong
tôi dậy lên nỗi ác cảm ghê gớm đối với cô ta.

“Darcy. Chúng tôi được nghe bao nhiêu là chuyện về cô,” Phoebe nói với
giọng mỉa mai cạnh khóe.

Đầu óc tôi cuống cuồng làm việc. Ethan đã kể gì với bọn họ mà Phoebe lại
cười mỉa như thế? Tôi tính đến những khả năng có thể xảy ra: Có thai mà
lại một mình một bóng?
Không. Điều đó chưa đến mức đáng phải nhận một
nụ cười thế kia, nhất là lại từ một mụ đàn bà to xác có mái tóc màu cam mà
cơ may có con duy nhất của mụ nằm trên chiếc đĩa nhựa làm thí nghiệm ở
ngân hàng tinh trùng. Cô bạn ở nhờ thích lợi dụng? Cũng không phải. Tôi
mới đến đây thôi, làm sao đã bị gán cái danh hiệu đó ngay được. Với lại, tôi
vẫn còn tự trang trải cuộc sống được (dù không dư dả). Dân New York
nông cạn? Có thể đó chính là lý do, nhưng tôi chẳng việc gì phải xấu hổ khi
ăn vận chỉn chu với những bộ cánh đẹp đẽ sang trọng cả.

Thế rồi tôi sực tỉnh. Phoebe cười vì chuyện Rachel và Dex. Ethan chắc
chắn đã kể hết mọi chuyện cho hai kẻ này nghe. Quả nhiên, trong khi tôi
nói với họ tôi thích thú chuyến du lịch tới London này đến thế nào thì nụ
cười mỉm trên mặt Phoebe nở ra thành điệu cười nhe răng rộng ngoác y như
loài chó rừng. Vậy là tôi tin chắc cô ta đang khoái chí khi thấy tôi lâm vào
cảnh khốn khó, khi người từng là bạn thân nhất của tôi đang vui thú với anh
chồng hụt của tôi.

“Có gì đáng cười à? Bộ tôi bỏ lỡ điều gì sao?” Cuối cùng tôi cũng lên tiếng,
đưa mắt nhìn quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.