LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 258

âm... Mình còn định đặt tên con là Milo nữa.” Ethan lắc lắc đầu. “Thế rồi
em bé ra đời, và mình nhận ra nó không phải con mình.”

“Khi nào thì cậu biết chắc điều đó?”

“Ngay khi nó vừa chào đời. Đứa bé có nước da sẫm màu, mắt đen, tóc đen
tốt rợp. Mình nghĩ mãi đến những tấm ảnh của mình hồi bé, tóc lơ thơ, da
trắng hồng. Brandi cũng tóc vàng mắt xanh. Đến thằng ngố cũng phải hiểu
ra mọi chuyện.”

“Vậy cậu đã làm gì?”

“Mấy ngày đầu tiên có lẽ là mình bị sốc. Mình vờ như đó không phải là sự
thật, rằng chỉ là chẳng may có vấn đề về gien thôi... Vậy nhưng trong thâm
tâm mình vẫn cứ nghĩ đến cái sơ đồ di truyền màu mắt trong môn Sinh hồi
trung học... Bố mẹ mắt xanh thì không thể sinh ra một Milo như thế được.”

Tôi khẽ chạm nhẹ lên cánh tay cậu ấy. “Việc đó hẳn là rất khó chấp nhận.”

“Đúng là rất khó. Mình rất yêu thằng bé, yêu đến mức mình gần như đã
định ở lại với cô ta. Nhưng rốt cuộc... kết quả thế nào thì cậu cũng biết rồi
đấy.” Giọng Ethan run run. “Mình bỏ đi. Cảm giác như một người nào đó
vừa qua đời vậy.”

Tôi nhớ Rachel đã kể cho tôi nghe chuyện Ethan ly dị và rằng đứa bé
không phải con cậu ấy. Lúc đó hình như tôi còn đang mải bận tâm với cơn
khủng hoảng nào đó của chính mình nên chẳng mấy cảm thông với hoàn
cảnh của Ethan.

“Cậu làm vậy là phải lắm,” tôi nói, cầm lấy tay Ethan.

Cậu ấy không rút lại. “Ừ. Có lẽ thế.”

“Cậu có nghĩ mình đã làm một việc đúng đắn không? Giữ lại đứa bé này ấy
mà?”

“Chắc chắn rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.