LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 260

HAI MƯƠI HAI

Sáng hôm sau, bị bé con trong bụng thúc liên tục, tôi quyết định sẽ đi xin
việc ở nhà dưỡng lão mà Meg và Charlotte giới thiệu. Ethan đã đi làm
trước rồi, vậy nên tôi dùng máy tính của cậu ấy để soạn sơ yếu lý lịch và
viết một lá thư xin việc ngắn gọn, trong đó ghi rõ những thành quả tôi từng
đạt được trong lĩnh vực PR đều nhờ vào tính cách hướng ngoại của mình,
và tính cách ấy chắc chắn sẽ giúp tôi làm tốt việc sắp xếp đội chơi bingo.
Sau khi kiểm tra chính tả, chọn những từ mà người Anh hay dùng, tôi đi
tắm rửa, thay đồ và bước ra ngoài trong cái lạnh tê tái của London.

Khi đến nhà dưỡng lão, sộc vào mũi tôi là thứ mùi khó chịu và rất đặc
trưng của người lớn tuổi cùng mùi thực phẩm ở đây. Tôi chơt cảm thấy cơn
buồn ói đầu tiên kể từ khi ba tháng đầu mang thai kết thúc. Tôi lục tìm kẹo
bạc hà trong tui xách và hít sâu một hơi qua đường miệng trong lúc chăm
chú quan sat hai cụ già nhỏ bé mặc hai chiếc áo dài giống hệt nhau đang
ngồi trên xe lăn ở hành lang. Nhìn họ cười cười nói nói, tôi lại nhớ tới
Rachel, chúng tôi từng nói rằng khi về già nếu phải ở góa thì chúng tôi sẽ
chuyển đến nhà dưỡng lão để được sống cùng nhau. Rachel bảo đến năm
chín mươi tuổi tôi vẫn cứ là nam châm hút đàn ông và tôi có thể giúp cô ấy
hẹn hò với ông cụ dễ thương nhất ở đó.

Tôi đang thầm nghĩ vậy là cô ấy đã quyết định tiến hành việc đó sớm hơn
sáu mươi năm so với dự tính thì một người đàn ông nhỏ thó như thần lùn
(mà tôi tưởng là người sống ở đây) bước ra giới thiệu mình là người quản
lý nhà dưỡng lão.

“Tôi là Darcy Rhone,” tôi nói rồi bắt tay ông ta.

“Bernard Dobbs,” ông ta đáp. “Tôi giúp gì được cho cô chăng?”

“Câu hỏi phải là, tôi có thể giúp gì được cho ông mới đúng. Hôm nay tôi
tới đây mong tìm được một công việc tại nhà dưỡng lão tuyệt vời này,” tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.