LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 262

nga bài “Oh, Susanna”. Công việc của cô ta thì cần gì đến kỹ năng với chả
kinh nghiệm.

“Tôi hiểu những gì ông nói, thưa ông Dobbs... nhưng thực sự là, chẳng lẽ
hiểu và thông cảm với người khác mà cũng cần phải có kinh nghiệm ư? Ý
tôi muốn nói, nó thuộc về bẩm sinh rồi, người ta có thể có hoặc không có
khả năng ấy. Mà tôi thì lại có thừa,” tôi nói nhanh và nhác thấy một bà lão
lòng khòng nhìn mà phát khiếp đang chậm chạp đi dọc hành lang về phía
chúng tôi. Bà ta ngoái đầu sang nhìn tôi. Tôi mỉm cười và buông một câu
“Chúc buổi sáng tốt lành” với giọng vui tươi cao vút như để chứng tỏ mình
với ông Dobbs.

Trong lúc chờ bà lão đó cười đáp lễ, tôi tưởng tượng bà ta là Gert và chúng
tôi sẽ vun đắp nên một tình bạn thật đẹp giống như trong cuốn Tuesdays
with Morrie
mà Dex thích, một trong những quyển tôi chưa có thời gian
đọc bao giờ. Gert sẽ tâm sự nhiều điều với tôi về tuổi thơ, những kỷ niệm
từ thời chiến và về cụ ông, người mà đáng buồn thay đã đi trước bà cách
đây vài chục năm. Rồi một buổi tối nọ, bà lặng lẽ từ giã cõi đời, tôi ở bên
cạnh nắm lấy bàn tay bà. Sau đó tôi bất ngờ biết tin trong di chúc bà đã cho
tôi thừa kế tất cả gia sản, trong đó có một chiếc trâm cài áo bằng ngọc đáng
giá mười ngàn bảng Anh. Ở đám tang, tôi sẽ đeo chiếc trâm trên ngực trái,
chỗ tim mình, và nói những lời tôn vinh bà trong buổi lễ đơn giản, ít người
nhưng rất thân tình. Gertrude là một người đặc biệt. Tôi gặp cụ lần đầu
tiên vào một ngày đông giá lạnh...

Tôi mỉm cười với Gert một lần nữa trong khi bà ta đi tới. Bà ta lẩm bẩm lại
câu gì đó, hàm răng giả khập khiễng hơi động đậy.

“Bà muốn bảo cháu hãy quay trở lại đây ư?” tôi hỏi để cho ông Dobbs thấy
rằng tôi không chỉ thân thiện và tốt bụng mà còn có lòng kiên nhẫn không
giới hạn.

“Cút đi và đừng có quay lại,” bà ta lầm bầm, lần này nghe rõ hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.