LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 275

nói rằng thực ra tôi không chủ định mang thai, rằng tôi đã chia tay với bạn
trai và chuyển đến London để bắt đầu cuộc sống mới. Tôi cũng bảo mình sẽ
sinh vào ngày mồng hai tháng Năm, và mấy tuần nay tôi chưa đi khám.

“Cô đã siêu âm chưa?” anh ta hoi .

Tôi ngượng ngùng đáp rằng chưa, nhớ là mình đã hủy cuộc hẹn khám và
siêu âm ở New York khi cái thai mới được mười tuần tuổi.

“Vậy thì hôm nay tôi sẽ siêu âm và khám tổng thể cho cô,” Moore nói và
ghi lại vào phiếu khám.

“Đã xác định được em bé là trai hay gái chưa ạ?”

“Có thể... nếu như em bé chịu nghe lời.”

“Thật sao? Ngày hôm nay tôi có thể được biết rồi ư?”

“Hừmmm,” anh ta gật gù.

Tim tôi đập dồn trong niềm phấn khích xen lẫn lo âu. Tôi sắp được nhìn
thấy con gái mình lần đầu tiên. Đột nhiên tôi ước gì có Ethan ở bên lúc này.

“Chúng ta bắt đầu nhé?” Moore nói. Tôi gật đầu.

“Cô ra sau chỗ bình phong, cởi đồ phần thân dưới và nằm lên bàn khám
nhé. Tôi và Beatrix sẽ quay lại ngay.”

Tôi lại gật và đi ra chuẩn bị. Tôi cởi váy và cảm thấy hối hận vì đã không
đi tẩy lông ở vùng bikini trước khi đến khám. Tôi sẽ tạo ấn tượng xấu ngay
từ lần đầu tiên với anh Moore đẹp trai ngời ngời mất thôi. Nhưng khi leo
lên bàn và phủ tấm che bằng giấy lên người, tôi tự trấn an mình rằng chắc
chắn anh ta đã từng thấy nhiều thứ còn kinh khủng hơn ấy chứ. Vài phút
sau, Moore quay lại cùng với Beatrix, gõ nhẹ lên tấm bình phong ngăn cách
phòng khám và phòng tiếp bệnh nhân.

“Chuẩn bị xong cả rồi chứ?” anh ta hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.