LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 284

“Dĩ nhiên là được chứ... Còn bây giờ, sao cậu không đi tắm nước nóng,
mặc một bộ quần áo ngủ thật ấm áp nhỉ, còn mình sẽ đi làm bữa tối cho
cậu.”

“Cảm ơn cậu, Ethan,” tôi nói, cam thấy dễ chịu hơn, dù vẫn còn mặc
nguyên bộ váy áo ẩm ướt. Một trong những điều tôi thích nhất ở Ethan là
tài an ủi người khác. Cả Ethan và Rachel đều có chung đặc điểm ấy. Tôi
nhớ lại chuyện trước đây Rachel thường mang hạt dẻ cười sang nhà tôi mỗi
khi tôi cần xốc lại tinh thần. Cô ấy biết hạt dẻ cười là món tôi yêu thích,
nhưng điều tuyệt nhất chính là ở chỗ cô ấy luôn lãnh trách nhiệm bóc vỏ,
đưa cho tôi hết hạt này đến hạt khác. Tôi từng nghĩ món đó sẽ ngon hơn
nhiều nếu không phải dừng lại bóc vỏ trong lúc đang ăn, ngại lắm. Lời đề
nghị làm bữa tối của Ethan khiến tôi nhớ lại những tháng ngày đáng yêu ấy.

“Cậu vào tắm đi và trong lúc đó hãy tranh thủ nghĩ tên cho con trai luôn
nhé. Wayne và Dwayne có vẻ hơi bị ổn đấy. Cậu thấy sao?”

Tôi khúc khích cười. “Wayne và Dwayne Rhone ư... Mình thích hai cái tên
đó.”

Tối muộn ngày hôm ấy, sau khi Ethan và tôi ăn tối với món thịt bò hầm do
cậu ấy nấu và cùng nhau trầm trồ ngắm rất lâu bức ảnh chụp siêu âm của
hai cậu bé xinh xắn trong bụng tôi, chúng tôi về phòng ngủ.

“Sao cậu lại chưa từng qua đêm với Sondrine nhỉ?” tôi hỏi trong lúc chui
vào chăn.

Ethan tắt đèn, trèo lên giường nằm cạnh tôi rồi nói, “Bọn mình chưa đến
mức ấy đâu.”

Từ chưa ấy bỗng khiến tôi nhói lòng, nhưng tôi chỉ nói “Ồ,” rồi không nhắc
đến đề tài ấy nữa.

Sau một khoảng thời gian lặng im, Ethan khẽ thì thầm, “Chúc mừng cậu lần
nữa, Darce. Hai bé trai sinh đôi. Tuyệt vời thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.