LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 307

HAI MƯƠI SÁU

Geoffrey mời tôi đi nghỉ Giáng sinh cùng hai bố con anh ở Maldives, thậm
chí anh còn đề nghị mua cả vé máy bay cho tôi nữa.

Tôi ngần ngừ một lúc rồi hỏi, “Chính xác thì Maldives nằm ở đâu?”

Anh nhìn tôi đầy âu yếm giống như Dex thuở ban đầu mỗi khi tôi thú nhận
một điều mình không biết. “Ở Ấn Độ Dương, em yêu ạ,” anh nói, vuốt tóc
tôi. “Có bãi cát trắng, làn nước trong vắt như pha lê, những hàng cọ đung
đưa trong gió.”

Dù chuyến đi nghỉ đến một nơi đầy nắng quả là hấp dẫn và dù rất muốn
mối quan hệ giữa chúng tôi tiến thêm một bước nữa, tôi vẫn lịch sự khước
từ lời mời, nói rằng có lẽ anh nên dành thời gian quý giá ở bên Max. Nhưng
lý do thực sự là vì tôi không muốn để Ethan cô đơn một mình ở London.
Cậu ấy không có nhiều tiền để đi máy bay về thăm nhà, còn Sondrine thì sẽ
về Paris, vậy nên tôi nghĩ cậu ấy chắc sẽ muốn ở bên cạnh tôi. Một phần
nào đó trong tôi thậm chí còn cảm thấy háo hức khi sắp tới sẽ chỉ có hai
chúng tôi với nhau. Có lẽ đó sẽ là khoảng thời gian vui vẻ cuối cùng - và
những lần chung giường cuối cùng - trước khi chuyện tình cảm của mỗi
người trở nên sâu đậm khiến chúng tôi phải xa nhau.

Chắc hẳn Ethan cũng có cùng suy nghĩ ấy, bởi vào buổi sáng trước ngày
Giáng sinh, cậu đi tiễn Sondrine rồi trở về nhà với tâm trạng vô cùng phấn
khích, đề nghị chúng tôi góp tiền mua chung một cái cây. “Muộn còn hơn
không!” cậu ấy vui vẻ nói. Thế là cả hai khoác lên mình bộ trang phục ấm
áp nhất rồi cùng đi bộ đến nơi bán cây ở gần nhà. Dĩ nhiên những cây đẹp
nhất thì người ta đã mua hết từ lâu rồi, vì thế chúng tôi đành chọn một cây
linh sam nhỏ, cành lá sây sát và bị tróc lốm đốm ở rễ cây. Khi chúng tôi lôi
cây về, lá trên cành càng rụng nhiều hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.