LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 321

Dex?... Ừ, nhất định rồi. Vậy cũng đúng thôi...” Sau đó, một khoảng lặng
kéo dài. Cuối cùng là ba từ khiến tôi lạnh sống lưng: Chúc mừng cậu.

Tôi chỉ có thể nghĩ ra được một lý do duy nhất cho lời chúc mừng của cậu
ấy.

Khốn thật! Dex và Rachel đã đính hôn! Sao hai kẻ đó lại có thể đính hôn
nhanh như thế? Tôi muốn nghe thêm nữa nhưng cố ép mình đóng cửa lại và
quay về phòng chui vào chăn. Rồi tôi cứ lặp đi lặp lại đúng hai câu: Mặc
xác Rachel và Dex. Mình quên hết rồi
. Đến lúc Ethan về phòng thì tôi đã
phần nào tin vào những câu lảm nhảm đó và kỳ diệu thay, tôi còn ngăn
được mình không hỏi han gì về cuộc điện thoại của cậu ấy. Tôi biết Ethan
cũng phải kinh ngạc vì điều đó.

Cậu ấy thưởng cho tôi một nụ hôn lên trán và một ánh mắt dịu dàng, rồi
bảo tôi cứ nằm nghỉ. “Mình sẽ dọn dẹp. Cậu nghỉ đi nhé.”

Tôi gật đầu, cảm thấy mệt mỏi rã rời. “Cảm ơn cậu, Ethan.”

“Mình phải cảm ơn cậu mới đúng, Darcy.”

“Cảm ơn mình vì điều gì chứ?”

Cậu ấy nghĩ ngợi một thoáng rồi đáp, “Vì một Giáng sinh vô cùng đáng
nhớ.”

Tôi mỉm cười với vẻ can đảm, chờ cậu ấy đi khuất rồi mới lặng lẽ áp mặt
lên gối, nước mắt lăn dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.