LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 141

Lâm Tinh dịu dàng nói, "Nghĩ theo chiều hướng tốt, hai kẻ yếu nhất

trong phái chúng ta đã bị chọn ra rồi, những trận sau tỷ lệ thắng sẽ cao
hơn."

Ở bên trong, Đỗ Như Uyên và Lý Sưởng đã nhập trận.

Lý Sưởng nâng bội kiếm lên, "Kiếm danh Đông Tuyết, dài bốn thước

hai tấc, nặng hai cân hai lạng, đúc năm Vĩnh Xướng thứ ba."

Đỗ Như Uyên đủng đỉnh thò tay vào ống tay áo.

Ebook: Meo Samy

Nguồn : STENT Forum

Ban nãy khi phải lên lôi đài, đệ tử Thanh Sơn đã tranh nhau đưa bội

kiếm bội đao của mình cho gã, nhưng Đỗ Như Uyên đều lấy lý do quá nặng
khéo léo từ chối, chỉ sờ vào ống tay áo cười khì khì nói, "Tự đệ có binh khí
tốt rồi." Mọi người ai cũng nghĩ gã thua là cái chắc, nên cũng không miễn
cưỡng ép uổng. Nhưng Đỗ Như Uyên trên lôi đài trước sau vẫn giữ điệu bộ
ung dung tự tại ấy, giờ cho tay vào ống tay áo cũng lại điềm tĩnh thong thả
như vậy, khiến đệ tử Thanh Sơn bỗng dâng lên một niềm hy vọng, tên mọt
sách này, không phải chân nhân bất lộ tướng đấy chứ? Nói không chừng,
hiệp đấu này sẽ có diễn biến ngoài dự liệu cũng nên.

Ngay Lạc Việt cũng có suy đoán như thế.

Bởi con rùa bò trên đầu Đỗ Như Uyên kia, điềm nhiên thảnh thơi là vậy.

Nói không chừng...

Chiêu Nguyên cũng đang dán mắt vào con rùa, suy đoán liệu nó có giúp

Đỗ Như Uyên không? Chiêu Nguyên linh cảm, con rùa kia vô cùng lợi hại.

Cùng lúc ấy, từ đệ tử chưởng môn trưởng lão các phái đến mấy vị giám

quan ngồi trên bục cao cũng đều nhất tề ngưng thần liễm khí, nhìn về phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.