LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 142

Đỗ Như Uyên. Nội tình Thanh Sơn phái mọi người đều ít nhiều nắm rõ.
Nhưng tên đệ tử mới phong độ ngời ngời đang đứng giữa lôi đài kia, điềm
tĩnh như thế, ung dung như thế, có thật chỉ là một đệ tử thông thường thôi
không?

Lý Sưởng nheo mắt, mơ hồ cảm thấy một luồng bức khí ập đến, thời

một mình cầm kiếm tiến vào động phỉ, bức khí cũng không nặng nề như lúc
này. Lý Sưởng nhìn chằm chằm vào cánh tay đang cho vào ống tay áo của
Đỗ Như Uyên. Cánh tay ấy từ từ rút ra một vật, vung lên. Trước ánh mắt tò
mò của mọi người, Đỗ Như Uyên giơ lên một quyển sách bìa xanh mực,
mỉm cười nói, "Trung Dung, Khổng thánh nhân trước tác, bản in khắc mới
trong năm nay của Giang Nam thư cục, vì thường xuyên lật giở, đã cũ mất
hai phần."

Biển người vây quanh lôi đài im phăng phắc, ánh mắt dồn về Đỗ Như

Uyên càng thêm sắc lẹm. Lý Sưởng bất giác siết chặt thanh kiếm trong tay,
trầm giọng nói, "Mời."

Đỗ Như Uyên tủm tỉm, "Sư huynh, mời xuất chiêu trước."

Bàn tay cầm kiếm của Lý Sưởng đẫm mồ hôi, dù sao cũng còn trẻ tuổi,

hiểu biết nông cạn, không khỏi cảm thấy đối thủ trước mặt kia thâm sâu khó
lường. Lý Sưởng nhấc kiếm, tập trung toàn bộ tinh thần đâm ra. Đỗ Như
Uyên rú lên "úi chao" rồi tránh dạt sang bên, thân pháp lề mề chậm chạp,
giống như một người hoàn toàn không hiểu gì về võ công.

Lý Sưởng cả kinh, để đề phòng trúng kế, vội vàng khựng thế kiếm, quét

chếch sang bên, chém trúng ngay quyển sách trên tay Đỗ Như Uyên.
"Phạch phạch..." những trang sách rách mượn làn gió nhẹ thi nhau bay lên,
lượn vòng, ùa xuống mặt đất. Lý Sưởng cảm giác dưới kiếm trống không,
như thể vừa rồi thanh kiếm ấy chỉ chém vào một quyển sách bình thường
trên tay một người bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.