LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 178

nghe tiếng nước róc rách vọng ra từ cái lán sau nhà bếp, có khí tức của Lạc
Việt.

Lâm Tinh hiện hình lại giữa không trung, nhảy tới trước lán, "Lạc Việt."

Bộp! Từ trong lán vọng ra âm thanh như gáo nước rơi xuống đất, tiếp

theo là tiếng bước chân lép bép, Lâm Tinh vén tấm mành treo cửa, trông
thấy Lạc Việt mặt mày hoảng loạn đứng giữa vũng nước lênh láng, tay giữ
chặt mớ quần áo đang quấn ngang hông...

Lâm Tinh sững sờ, mặt bất giác nóng ran. Lạc Việt khó khăn mở miệng,

"Ục, Lâm Tinh cô nương... nhìn trộm đàn ông tắm không phải thói quen tốt
đâu..."

Hai má đỏ bừng, Lâm Tinh thả mạnh mành xuống, quay ngoắt người đi,

"Ai nhìn trộm ngươi tắm chứ, ta có biết là ngươi đang tắm đâu, ta định nói
với ngươi chuyện thi môn võ học..."

Cô hơi tủi thân, nhưng sợ nói to lại kinh động đến người khác, nên cố

gắng hạ giọng thật nhỏ, "Ta chỉ là muốn giúp ngươi, ngươi không thích thì
thôi vậy. Ta biết ngươi ghét ta phiền nhiễu, đối với ta dửng dưng, nhưng ta
đều vờ như không thấy. Ai bảo ta thích ngươi chứ, ta giúp ngươi là chuyện
ta tự nguyện, không cần ngươi phải công nhận, nhưng ta cũng không đến
nỗi mặt dày như ngươi tưởng đâu, ta chưa nhìn thấy gì hết, mấy con kỳ lân
đực trên núi bọn ta hóa thành người đẹp trai hơn ngươi nhiều, ta nhìn còn
chẳng hết, xá gì phải nhìn trộm ngươi tắm..." Mắt ươn ướt, cô đưa tay quệt
ngang, "Bỏ đi, cứ coi như ta cố ý nhìn trộm ngươi tắm, ta xin lỗi, từ nay về
sau ta cũng sẽ không quản chuyện thiên hạ nữa." Cô phất ống tay áo định
đi, nhưng lại nghe tiếng bước chân đến gần sau lưng.

Lạc Việt thở dài, "Lâm Tinh cô nương, là ta sai. Nhưng vừa rồi cô đột

nhiên xuất hiện, ta giật mình nên mới buột miệng thốt ra những lời ấy. Do ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.