LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 180

Mặt Lâm Tinh bỗng nhiên nóng bừng, cô đưa mắt nhìn đi hướng khác,

cố nói bằng giọng dửng dưng nhất, "Ngươi không cần quá cảm kích ta, ta
làm vậy ngoài vì giúp ngươi ra, còn muốn xem con rồng ngốc kia có tìm
đúng người hay không, người nó tìm cũng rất quan trọng đối với ta. Tóm lại
ngươi đừng nghĩ ta có dụng tâm khác là được."

Lúc nói ra câu này, Lâm Tinh đã quên mất sự thật rằng mình quả còn

dụng tâm khác. Mảnh vảy kỳ lân của cô đã tan trong bụng Lạc Việt, hòa lẫn
vào máu hắn. Nên nói là, dụng tâm khác của cô đã sớm đạt được từ lâu. Giờ
mọi việc cô làm, chỉ là trong công cuộc cố gắng để Lạc Việt có thể tiếp
nhận sự thật ấy mà thôi. Lạc Việt lại bật cười, Lâm Tinh định quay về
phòng ngủ, vừa quay người, Lạc Việt đột nhiên gọi giật cô lại, "Đúng rồi,
Lâm Tinh." Lâm Tinh quay đầu nhìn Lạc Việt, vẻ mặt hắn trong bóng đêm
rất trịnh trọng, "Vừa rồi cô nói kỳ lân đực con nào cũng tuấn tú hơn ta,
không khoa trương đấy chứ? Trên đời này thực sự có khuôn mặt đạt đến
chuẩn mực ấy sao?"

Lâm Tinh cười khúc khích, dài giọng nói, "Khuôn mặt tuấn tú hơn

ngươi đầy rẫy như sao trên trời, có đếm cũng chẳng hết. Có điều ngươi yên
tâm, riêng mặt này thì ngươi là vô địch, khuôn mặt dày hơn mặt ngươi e
rằng không tồn tại trên đời đâu."

Lạc Việt đau xót ôm ngực, Lâm Tinh cười hì hì trở về phòng.

Lạc Việt chắc chắn rằng, trong Luận võ Đại hội lần này, trên trời nhất

định có một bàn tay hắc ám đang giở trò với Thanh Sơn. Môn thi võ học, đệ
tử Thanh Sơn bị rút trúng là Lạc Việt và Lạc Tống. Môn phái đối thủ của
bọn họ là Thanh Huyền. Đệ tử Thanh Huyền bị rút trúng, một người là đệ tử
trẻ tên Hồ Thận, một người là... Lạc Lăng Chi.

Lâm Tinh lầm bầm, "Đây là số mệnh sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.