LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 182

Trận đấu bắt đầu, Tịnh Duyên phương trượng của Thiếu Lâm ra câu hỏi

đầu tiên, "Tâm tĩnh ắt thanh, tâm thanh ắt minh, tâm minh ắt có thể tự nhìn
nhận bản thân lục khiếu, hành động theo niệm, thong thả theo ý, không vội
không trở ngại, không giữ không góp nhặt. Câu này trích từ sách nào, do
người nào năm nào chấp bút, lý giải ra sao, sử dụng thế nào?" Lời vừa dứt,
Lạc Việt đã chộp lấy cái chùy nhỏ, gõ keng một cái vào chiếc chiêng nhỏ
trước mặt.

Lạc Tống kinh ngạc thì thào, "Đại sư huynh, câu này huynh biết ư?" Lạc

Việt nói qua kẽ răng, "Không biết. Nhưng không nhanh tay thì đến cơ hội
trả lời bừa cũng chẳng có đâu."

Tịnh Duyên phương trượng nói, "Mời Thanh Sơn, Lạc Việt thiếu hiệp."

Lạc Việt đứng lên, ngập ngừng một thoáng, đoạn cất lời, "Trích từ... ừm,

trích từ Dịch Cân kinh, Đạt Ma Tổ sư viết..."

Lâm Tinh Chiêu Nguyên cùng nhóm Thanh Sơn phái trơ mắt chờ đợi,

bên cạnh họ đã có người cười vụng, một giọng nói vang lên, "Sai, trích từ
Nguyệt Lâm tùy tâm lục, do Nguyệt Lâm pháp sư viết năm Tuyên Thịnh
thứ mười chín, câu này có ý khi tu tập nội công, cần tịnh tâm tĩnh khí, như
vậy mới khiến nội tức thông thuận, điều tiết tự nhiên. Dùng khi tu luyện nội
công cơ sở."

Lâm Tinh và Chiêu Nguyên kinh ngạc quay lại, nhìn... con rùa trên đầu

Đỗ Như Uyên bên cạnh.

Trên lôi đài, Tịnh Duyên phương trượng lãnh đạm lắc đầu với Lạc Việt.

Lạc Việt hậm hực ngồi xuống, đến lượt Lạc Tống đứng lên, lắp bắp nói,
"Trích... trích từ Kim Cương kinh." Đám đông bên ngoài sân rộ lên một
tràng cười, Tịnh Duyên phương trượng lại lắc đầu, "Mời hai vị thiếu hiệp
Thanh Huyền."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.