LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 199

Một luồng sáng yếu ớt lập lòe như đom đóm. Lạc Việt bị một luồng

kình khí cuốn lấy, quẳng mạnh lên không trung, rơi bịch xuống đất. Nghênh
Xuân Hoa gầm rú inh ỏi, Lạc Việt nghe bên tai vang lên một giọng nói quen
thuộc, "Đồ nhi ngoan, con không sao chứ?"

Lạc Việt gắng gượng mở mắt, nhận ra Hạc Cơ Tử, Trọng Hoa Tử, cùng

chưởng môn Hoa Sơn và chưởng môn các phái huyền pháp khác đang ở
trên không, lập vòng quây Nghênh Xuân Hoa, hợp lực đại chiến yêu thú.

Lạc Việt gắng xê dịch, "Không sao ạ, có điều người mà không tới thì e

đồ nhi sắp trở thành món điểm tâm cho con Nghênh Xuân Hoa này rồi."

Bên cạnh Lạc Việt vang lên một giọng nói yếu ớt, "Thiếu niên này,

ngươi thật lợi hại, vốn dĩ ngươi đã bị con yêu quái kia nuốt vào lót dạ rồi...
kết quả, nó lại phải nhả ngươi ra."

Lạc Việt cựa mình nhìn sang bên, chỉ thấy Tịnh Duyên phương trượng

và Lạc Lăng Chi đều đang nằm cách hắn không xa, trông hai người cũng rất
thê thảm. Bên vai trái Lạc Lăng Chi có một vết thương sâu hoắm, máu đang
tuôn ồng ộc. Nhìn thấy vết thương của Lạc Lăng Chi, Lạc Việt đột nhiên
nhớ ra một chuyện.

Máu, máu của Lạc Lăng Chi, vừa hay có thể đem quệt lên long châu của

con rồng ngốc kia rồi. Hắn bèn cố nhích tới gần y, quan tâm hỏi han, "Lăng
huynh, không sao chứ?" Hắn tháo chiếc túi gấm đeo trên cổ xuống, đổ lẫn
long châu và mấy viên thuốc ra tay, đưa ra chạm vào vết thương của Lạc
Lăng Chi, "Ở đây tôi có ít thuốc trị thương, đắp lên miệng vết thương có thể
sẽ đỡ được phần nào."

Máu từ cánh tay hắn chảy xuống nắm tay, thấm vào qua kẽ ngón tay.

Trong thoáng chốc, máu của Lạc Việt, máu của Lạc Lăng Chi và long châu
đồng thời tiếp xúc dung hòa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.