LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 221

Lâm Tinh lại nhướng cao chân mày thêm chút nữa, "Không hiểu?" Cây

nhuyễn tiên trong tay cô đột nhiên quất tới như điện xẹt, thân roi bừng lửa
cháy, quật mạnh về phía Đỗ Như Uyên. Lạc Việt cả kinh, chỉ chớp nhoáng,
quanh người Đỗ Như Uyên bất ngờ xuất hiện một lồng sáng màu xanh lục,
chặn đứng cây roi của Lâm Tinh, lửa trên thân roi vừa chạm vào lồng sáng
là lập tức tắt ngấm. Lâm Tinh giật cổ tay, thu cây roi về, "Không hổ là quy
gia hộ mạch đại trưởng lão, mai cứng đấy!"

Lồng sáng mờ dần, con rùa trên đầu Đỗ Như Uyên cựa quậy mở miệng

nói, "Tiểu kỳ lân, chớ quá vô lễ!"

Lâm Tinh "hừ" một tiếng, cặp mắt lóe sáng nhìn thẳng vào Đỗ Như

Uyên, "Thư sinh, không cần vờ vịt nữa đâu, con rùa trên đầu ngươi, kỳ thực
ngươi nhìn thấy mà."

Lạc Việt và Chiêu Nguyên nhất loạt bàng hoàng. Đỗ Như Uyên ung

dung đứng đó, khóe miệng khẽ nhếch, "Nhìn thấy thì sao, không nhìn thấy
thì sao?"

Lâm Tinh hất cằm "Rất đơn giản, ngươi ở lại, chúng ta là đồng minh.

Ngươi đi, chúng ta là kẻ địch. Xem ra trong lòng ngươi đã có quyết định
rồi."

Lạc Việt cuối cùng không kiên nhẫn nổi nữa, bước lại gần, góp lời, "Hai

vị, tạm thời ngừng lại đã, có thể cho ta hỏi một câu không, chuyện hai
người đang nói rốt cuộc là..."

Lâm Tinh nhìn Lạc Việt, thấy Chiêu Nguyên trong ngực áo hắn thì lập

tức quay ngoắt đi, chuyển ánh mắt về phía gốc cây bên đường, nhằn nhằn
môi, đưa cây roi trong tay chỉ vào Đỗ Như Uyên, giải thích ngắn gọn, "Con
rùa trên đầu gã chính là huyền quy hộ mạch đời đầu, gã là người được
huyền quy chọn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.