LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 28

Từ khi chào đời đã cùng phụ vương chịu đủ cảnh lườm nguýt, chưa từng

gặp ai thân thiện bắt chuyện thế này, tự nhiên được đối xử tử tế, thiếu niên
đâm ra bàng hoàng, phải cố sức giữ điềm tĩnh trả lời, "Ừm, tôi tên Chiêu
Nguyên, thêm năm năm nữa là tròn trăm tuổi."

Điệu cười của Lạc Việt sượng trân, "Ồ, hóa ra không phải hiền đệ, nên

gọi hai tiếng Chiêu huynh mới đúng."

Thiếu niên từ tốn nói, "Cứ gọi tôi là Chiêu Nguyên được rồi." Hai tiếng

"Chiêu huynh" khiến nó cảm thấy gượng gạo.

Lạc Việt đồng ý ngay, "Được, vậy Chiêu Nguyên cũng cứ gọi ta là Lạc

Việt, chúng ta đã xưng hô danh tính, từ nay có thể xem như bạn bè rồi. Đã
là bạn bè, có mấy chuyện này ta buộc phải nói trước với đệ."

Bạn bè, hai tiếng khiến tim nó đập thình thịch, có chút choáng váng.

Ngoài phụ vương ra, trước nay ai nấy đều khinh khi lạnh nhạt không muốn
kết giao với nó, giờ đây, người trần này lại nói nó và hắn là bạn bè. Thì ra
trong số người trần, quả thật có nhiều người... rất tốt. Nó ngẩng đầu, nhìn
ánh mắt ngập tràn chân thành của Lạc Việt, "ừ" một tiếng.

Vẻ mặt Lạc Việt trở nên nghiêm túc, "Chiêu Nguyên, đêm nay đệ đi lạc,

lại dùng dằng lâu như vậy, giờ tới Thanh Huyền e là không kịp nữa, chắc
phải để mai mới qua bên đấy rồi?"

Chiêu Nguyên gật đầu. Lạc Việt nói, "Ta cần nhắc nhở đệ, khác hẳn

Thanh Sơn nghèo rớt chúng ta, Thanh Huyền là một môn phái bề thế, cửa
nẻo phòng vệ nghiêm ngặt, hằng đêm đều cắt cử nhiều người pháp thuật cao
cường canh gác tuần tra. Đệ mà lẻn vào đó, đừng nói là phòng đại đệ tử như
Lạc Lăng Chi, e rằng mới qua cửa lớn tường vây chưa đầy mười bước đã bị
phát hiện rồi. Người Thanh Huyền phái đều bất chấp lý lẽ, ta nói câu này có
thể khiến đệ không vui, nhưng Chiêu Nguyên, đệ không giống long thần
chút nào, lại cũng không phải là đối thủ của bọn họ. Đệ mà bị tóm, người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.