LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 283

được biết, món đồ được để lại đó không phải là bảo bối gì đâu, có lẽ các
ngươi cướp về một thứ bỏng tay đây."

Phụng Đồng sững người.

Lạc Việt, Chiêu Nguyên, Lâm Tinh, Đỗ Như Uyên và lão rùa đứng sừng

sững trong gió lạnh thấu xương. Bầu trời ban mai trong trẻo đã sớm biến
thành màn đêm đen kịt. Vết nứt trên quả trứng vỏ xanh từ một biến thành
hai, từ hai biến thành ba, dần dần như lưới cá bao lấy cả quả trứng. Thêm
một vết nứt, xung quanh lại u ám thêm một phần, gió lạnh buốt, cuộn bay
mái tóc dài của Lâm Tinh và vạt áo của Lạc Việt. Mây đen ùa tới, sấm vang
sét dội.

Đây là cảnh tượng một con đại yêu quái tuyệt thế vô song sắp sửa hoành

không xuất thế.

Chiêu Nguyên và Đỗ Như Uyên cùng lão rùa háo hức mở to mắt, Lâm

Tinh nắm chặt cây roi trong tay, mắt ánh lên những tia hứng thú. Lạc Việt
đột nhiên đoán ra, trong quả trứng này rốt cuộc là thứ gì. E rằng thứ tân thái
tử và phụng hoàng muốn tìm chính là nó, sư phụ chắc hẳn đã biết chuyện
này từ trước, nên mới giấu trứng trong vại ngâm trứng muối, thái tử và
phụng hoàng tưởng lầm vại muối dưa là pháp bảo, hỉ hả ôm đi. Trên thực tế
thứ mà sư tổ phi thăng để lại, không phải là pháp bảo trừ ma diệt yêu, mà là
món khí cụ phong bế ma đầu. Con đại yêu ma ngay đến Thiên đình cũng
cảm thấy khó xử lý trong truyền thuyết chính là bị nhốt trong quả trứng này,
do chưởng môn các đời thay nhau trông giữ, để bảo vệ thái bình cho nhân
gian.

Từ trong quả trứng vang ra một tiếng nói xa xăm, "Trước nay chưa từng

bị đâu quản, không sợ Ngọc đế chẳng sợ trời; cửu tiêu chỉ mình ta được
bước, mặc xác ai thuận mắt hay thôi. Câu kết phàm nhân lừa gạt ta, ở trong
trứng đánh qua một giấc; không rõ kiếp ruồi sâu kiến nhặng, đã hóa thành
tro bấy nhiêu năm..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.