LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 309

Chiêu Nguyên thật thà trả lời, "Tôi muốn trở thành một con rồng như

biểu cữu công Ngao Quảng, có thể hô gió gọi mưa, pháp lực cao cường."

Ứng Trạch hừ mũi, "Huynh đệ Ngao Quảng, bốn con cá chạch ngu muội

trung thành với Ngọc đế, không đáng để noi theo. Loài rồng chân chính
phải không ràng không buộc, trên trời dưới đất mặc ý tung hoành. Đám
người phàm chốn trần gian chẳng qua chỉ là mấy hạt cát bụi nhỏ bé, chớp
mắt vô hình vô ảnh, không đáng để vướng bận."

Vị sư tổ đã nhốt Ứng Trạch vào quả trứng nhất định có ảnh hưởng rất

sâu sắc đối với lão, Chiêu Nguyên đồng cảm nhìn lão, thận trọng đổi đề tài,
"Giờ ông định thế nào?"

Ứng Trạch không trả lời, trầm mặc uống rượu. Chiêu Nguyên cũng

không nói thêm gì nữa, im lặng ngồi cạnh. Dần dần rượu cũng uống cạn,
vầng trăng khuyết đã dịch chuyển tới giữa tầng không, Ứng Trạch nheo mắt
nhìn sao trời, bên tai nghe như có tiếng sáo trúc thổi. Lão luôn không nhớ
nổi tên của mấy khúc nhạc này, chỉ cảm thấy du dương trầm bổng như phù
vân lơ lửng chín tầng trời, khiến lão không ngăn nổi cơn buồn ngủ ập đến,
trong lúc mơ màng, bên cạnh có ống tay áo xanh nhạt phấp phới trong gió
đêm.

Quả thật là chuyện, của rất nhiều rất nhiều năm trước.

Sáng sớm hôm sau, Lạc Việt tỉnh giấc khỏi mộng đẹp, đầu tiên đã ngửi

ngay thấy hơi rượu sực mũi từ một góc phòng bay lại. Hắn ngạc nhiên nhìn
qua phía ấy, chỉ thấy Ứng Trạch kích thước bình thường đang nằm trong
góc tường, dang tay giạng chân ra ngủ. Lạc Việt chọc chọc đụn chăn cạnh
gối, Chiêu Nguyên mắt nhắm mắt mở từ trong chăn ló đầu ra, Lạc Việt chỉ
Ứng Trạch, "Đệ có biết vị Ứng Long điện hạ kia làm sao không?"

Chiêu Nguyên đưa chân trước lên dụi mắt, "Ồ, hôm qua ông ấy lôi tôi

lên mái nhà ngắm trăng, uống rất nhiều rượu, cuối cùng ngủ quên trên đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.