LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 316

Sao lại là y? Sao có thể là y?

Người nằm trên đệm cỏ áo quần lấm lem, đầu tóc khô xác rối bù, mặt

mày gầy rộc hốc hác, nhưng vẫn hiện lên nét tuấn tú yếu ớt. Y quả thật cần
phải đa tạ khuôn mặt này, nếu không có nó làm động lòng thỏ tinh cô nương
trên đường ngang qua, mà trông như Trọng Hoa Tử sư phụ y, tuổi gần xế
chiều, béo ụt béo ịt mặt mũi bỉ ổi, thì có lẽ y sớm đã làm cái xác vất vưởng
bên đường, Điện Diêm vương lại thêm một oan hồn nữa rồi.

Thỏ tinh cô nương si mê nhìn y, nước mắt lưng tròng, "Người ấy đây

này."

Lạc Việt lầm bầm, "Sao lại là Lạc Lăng Chi..."

Chiêu Nguyên cùng Lạc Việt đỡ Lạc Lăng Chi dậy, Lạc Việt cởi bỏ áo

xống của y, vết thương bị yêu thú để lại từ Luận võ Đại hội vừa mới lành,
dấu tích vẫn còn rõ rệt, trước ngực và sau lưng đều có thêm vết thương mới,
đã được đắp thuốc lên, rõ ràng là thảo dược thỏ tinh cô nương tự chế. Đỗ
Như Uyên cúi xuống xem xét tỉ mỉ, "Hiện giờ trên miệng vết thương vẫn
còn thuốc, không tiện quan sát, nhưng nhìn vị trí, chắc là bị một binh khí
sắc nhọn nào đấy đâm xuyên ngực."

Lâm Tinh nói, "Ngực và lưng y bị thương thì không nên nằm ngửa mà

phải nằm nghiêng mới đúng."

Thỏ tinh lại gục đầu, "Tôi, tôi chưa từng chăm sóc người bị thương, xin

lỗi."

Nước mắt cô cuối cùng cũng rơi xuống, "Có phải vì tôi không chăm sóc

tốt nên người ấy mới sắp chết không?"

Lạc Việt vội an ủi, "Không đâu không đâu, nếu không có cô y đã sớm

mất mạng rồi, cô yên tâm, chúng ta sẽ không để y chết đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.