LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 402

dội, làm cho đất đai trong phạm vi mấy chục dặm xung quanh cũng rung lên
theo.

Chiêu Nguyên cưỡi đụn mây nhỏ đáp xuống đất, có phần hơi chấp chới,

ngã nhào một cú. Nó vừa bò trở dậy, sau gáy liền bị hai bàn tay tóm chặt.
Chiêu Nguyên giãy giụa cựa quậy, đôi tay từ phía sau xoay nó lại, nó nhìn
thấy Lâm Tinh ngay sát mặt giơ ngón tay chắn trước môi, ra ý cho nó không
được phát ra tiếng động. Chiêu Nguyên nằm trong lòng bàn tay Lâm Tinh,
cùng cô trốn đằng sau gốc cây, nhìn về phía ngọn núi.

Vân Tung sơn vẫn ầm ầm rung chuyển, đầm nước dưới núi cuộn sóng

trắng xóa cao hàng trượng. Bên đầm nước có một bóng người đen thui đang
đứng, chắp tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn đỉnh núi đang rung lên từng hồi.

Bóng người đó, là Ứng Trạch.

Cặp mắt Chiêu Nguyên mở to hơn.

Ứng Trạch thở dài thườn thượt, "Vân Tung, mấy trăm năm không gặp,

ngươi nhớ ta ư, ta cũng nhớ ngươi. Ngươi kêu gào được ra, nhưng ta đã
chẳng nhấc nổi ngươi nữa. Ta già rồi, ngươi cũng già rồi." Lão giơ tay vỗ
lên đá núi, "Ngươi cứ tạm ở trần gian này tiếp tục làm một ngọn núi đi vậy."

Vân Tung sơn lại ầm vang đinh tai nhức óc, mây đen ùn ùn kéo đến,

cuồng phong nổi lên, sấm sét loang loáng ánh tuyết giội xuống đỉnh núi.
Trong chớp mắt tia sét cắt trời, Chiêu Nguyên ngỡ ngàng chứng kiến núi
cao vời vợi rùng mình biến thành một thanh kiếm đen khổng lồ, được bao
bọc trong ánh lửa rừng rực âm u. Trong ngọn lửa mãnh liệt, có cảnh tượng
thiên quân vạn mã, tiếng rền vang hóa thành tiếng kêu gào nơi chiến trường,
một bóng người vận giáp đen đứng sừng sững trên một cỗ chiến xa, bay vút
qua giữa tầng không, kiếm vung lên, máu tươi bắn tung tóe, ma binh phía
xa bỏ chạy tán loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.